Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

THỨ HAI SAU CN 27 TN B (Lc 10, 25 – 37)

Một phóng viên nọ muốn biết cách đối xử với con người thế nào, ông đã giả vờ làm người bị thương nằm bên vệ đường cùng với chiếc xe bị hư của ông. Nhiều người đã đi qua..., cuối cùng có một người dừng xe lại xem xét và đến trạm gọi điện thoại cho cảnh sát. Người phóng viên đã cẩn thận ghi các số xe đã chạy qua, sau đó, ông đến tận nhà họ để phỏng vấn. Mỗi người đều trình bày lý do của mình, nhưng không ai nghĩ rằng mình một ngày kia có thể rơi vào hoàn cảnh như thế: bàn tay của mình đưa ra để mong tìm được sự nâng đỡ của người khác mà không gặp được.
Kính thưa… Người Samaritanô nhân hậu được nhắc đến trong Tin Mừng hôm nay là chính Chúa Giêsu. Dĩ nhiên, các tư tế, lêvi có lý do của họ: họ đã sống đúng luật, tuy nhiên lề luật đã giết chết lòng yêu thương của con người. Chúa Giêsu đã vượt qua luật lệ và hướng dẫn tâm hồn con người lên cao hơn để đi vào chiều sâu của lòng bác ái. Ngài đã đến với từng con người, Ngài không đứng xa nhìn con người đương đầu với những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Như người Samaritanô nhân hậu, Ngài đến gần bên con người, Ngài nhìn họ với ánh mắt đầy trắc ẩn, và cảm thông. Ngài cúi xuống băng bó các vết thương của họ và còn tình nguyện trả nợ cho họ bằng giá máu của Ngài khi chấp nhận cái chết trên Thập giá để cứu sống và đưa họ về quê trời.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta noi theo gương mẫu của người Samaritanô nhân hậu là hình ảnh của chính Chúa. Chung quanh chúng ta còn biết bao nạn nhân, dưới nhiều hình thức, đang chờ bàn tay nâng đỡ của chúng ta. Nhưng thử hỏi chúng ta đã làm được gì? Có thể chúng ta không có tiền bạc, nhưng một lời an ủi, một lời động viên, một nụ cười, một cử chỉ, một việc làm tốt cũng có sức xoa dịu và cảm thông với những nỗi khổ đau của đồng loại.
Qua dụ ngôn này, đức Kitô đã muốn trình bày giáo huấn của Ngài về những điểm quan trọng trong mối quan hệ giữa con người với nhau: Ngài khẳng định rằng: tất cả mọi người đều là anh em với nhau. Vì thế, con người không được quyền tự đặt ra những giới hạn của tình yêu, như những hàng rào ngăn cản về chủng tộc, màu da, ngôn ngữ hay giai cấp... con người cũng không được dựa vào bất cứ một lý do nào, cho dù là những lý do rất chính đáng về lề luật tôn giáo như trong trường hợp của thầy tư tế và thầy trợ tế... để tự cho phép mình thoái thác yêu thương và giúp đỡ tha nhân... Như vậy, theo giáo huấn của đức Kitô, giới luật yêu thương không còn phải là một quyền lợi, nhưng là một nghĩa vụ thiết yếu của người Kitô hữu và là một điều kiện tất yếu để đón nhận sự sống vĩnh cửu của Thiên Chúa. Giờ đây, Đức Kitô sẽ tự hiến trên bàn thờ để trao Mình và Máu Chúa làm lương thực nuôi sống chúng ta, chúng ta cũng hãy hiến dâng chính chúng ta làm lễ vật tình yêu cho Thiên Chúa và hãy trở thành “tấm bánh được bẻ ra” cho tha nhân.
Nguyện xin Chúa kiện cường lòng bác ái của chúng ta, một lòng bác ái biết tìm đến, dừng lại và xoa dịu những nỗi khổ đau của người khác; một lòng bác ái vị tha, không bị lấm bẩn bởi bản tính ích kỷ trục lợi. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét