Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

25.6.2015 – Thứ năm Tuần 12 Thường niên


Lời Chúa: Mt 7, 21-29
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! lạy Chúa!’  là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?’ Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: ‘Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!’ Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành.”
Khi Đức Giêsu giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư của họ.

Suy niệm
 Thánh Gia-cô-bê tông đồ quả quyết trong lá thư của ngài: “ Ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng? ” (Gc 1,27) Thực vậy, nếu đức tin của người tín hữu chỉ biểu lộ nơi môi miệng theo công thức “Lạy Chúa, lạy Chúa…” (Mt 7,21b) thì chưa đủ. Những người dù “nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ…” (Mt 7,22) nhưng nếu không chăm lo thực thi thánh ý Chúa với lòng yêu mến, vẫn có thể là những người bị Chúa từ chối: “Ta không hề biết các ngươi, xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác.” (Mt 7,23b).
 Chỉ những ai sống và hành động theo đức tin, ngõ hầu thánh ý Thiên Chúa được thi hành thì mới xứng đáng vào Nước Trời. Họ được ví như người khôn ngoan, xây “ngôi nhà đức tin” trên đá: “Vậy ai nghe Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá” (Mt 7,24) và sẽ tìm thấy Nước Trời.
Lạy Chúa, giữa cuộc đời nổi trôi này, nhiều khi chúng con lầm tưởng bản thân đang xây nhà trên đá, nhưng thực ra, ngôi nhà chúng con đang xây lại nằm trên đất mềm, cát lún. Ngôi nhà thoạt nhìn đẹp đẽ vững chãi nhưng vì được xây dựng bằng sự thờ kính Chúa ngoài môi miệng, bằng việc bác ái tông đồ khoa trương... nên khi gặp vài cơn sóng lớn là sụp đổ tan tành. Chính vì thế, xin Chúa giúp chúng con luôn nhận biết và thực thi thánh ý của Chúa với tất cả tấm lòng mến yêu. Amen.  

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần XII Thường Niên


25/6. Thứ Năm. St 16,1-12.15-16; Mt 7,21-29
Bài Đọc I: St 16,1-12.15-16
Bà Sarai vợ ông Abram không sinh con, nhưng bà có một nữ tỳ người Ai-cập, tên là Agar, bà đã nói cùng ông rằng: "Này, Chúa không cho tôi sinh con, ông hãy ăn ở với nữ tỳ của tôi, may ra nhờ nó, tôi có con cháu". Và Abram nghe theo lời bà Sarai. Đã mười năm trời, từ ngày ông bà đến ở đất Canaan, bà Sarai chọn Agar, người Ai-cập làm nữ tỳ, rồi trao cho chồng làm nàng hầu: ông đã ăn ở với nàng. Nhưng khi nàng thấy mình thụ thai thì khinh dể bà chủ. Sarai nói cùng Abram rằng: "Ông đối xử bất công với tôi. Tôi đã trao đứa nữ tỳ tôi vào tay ông, từ khi nó thấy mình thụ thai, liền khinh dể tôi. Xin Chúa xét xử giữa tôi và ông". Abram trả lời rằng: "Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý". Sarai hành hạ Agar cho đến nỗi nàng trốn đi.
Thiên thần Chúa gặp nàng trong rừng vắng gần suối nước, dọc đường đi về đất Sur trong hoang địa. Thiên thần hỏi nàng rằng: "Agar, nữ tỳ của Sarai, ngươi từ đâu đến và toan đi đâu?" Nàng đáp: "Tôi trốn Sarai, bà chủ tôi". Thiên thần Chúa bảo nàng rằng: "Hãy trở về với bà chủ ngươi, và tùng phục bà". Thiên thần Chúa nói tiếp: "Ta sẽ tăng số con cháu ngươi nhiều không thể đếm được". Và nói thêm rằng: "Này ngươi đã thụ thai và sẽ sinh một con trai, ngươi sẽ đặt tên cho nó là Ismael, vì Chúa đã nghe biết sự khốn khó của ngươi. Trẻ này sẽ là đứa hung dữ: nó đưa tay chống đối mọi người và mọi người sẽ chống lại nó. Nó sẽ cắm lều đối diện với các anh em". Agar đã sinh con trai, Abram đặt tên nó là Ismael. Abram được tám mươi sáu tuổi khi Agar sinh Ismael.
Tin Mừng: Mt 7,21-29
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không phải tất cả những ai nói với Thầy: 'Lạy Chúa, Lạy Chúa', là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. Trong ngày đó, nhiều người sẽ nói với Thầy rằng: 'Lạy Chúa, Lạy Chúa, nào chúng con đã không nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó ư?' Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với chúng rằng: 'Ta chẳng hề biết các ngươi, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta'.
"Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá. Và hễ ai nghe những lời Thầy nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn".
Khi Chúa đã nói xong những lời trên, dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Người: vì Người dạy dỗ họ như Đấng có quyền, chứ không như luật sĩ và các biệt phái của họ.
Suy niệm
Lời Chúa trong bài đọc I trích sách Sáng Thế hôm nay, mới đọc xem ra có vẻ chỉ đọc cho biết, đọc cho vui thì phải; bởi những điều được nói đến không thích hợp với đường lối Tin Mừng, hay nói đúng ra là trái với đạo lý con người, là tội lỗi.
Tuy nhiên, khi dành ít phút suy niệm, tôi nhận ra một điều: dưới cái nhìn của Thiên Chúa thì không có gì trãi qua trong dòng lịch sử cứu độ lại không có ý nghĩa và giá trị, dù biến cố đó tốt hay xấu, lành hay dữ, tội hay phúc.
Và thực tế khi nhìn vào lịch sử cứu độ, có biết bao điều trái nghịch với đạo lý đã xảy ra. Nhưng “Trên những nét cong của cuộc đời, Chúa sẽ vẽ nên những con đường thẳng”. Cụ thể khi nhìn vào gia phả của Chúa Giêsu, chúng ta thấy có kể đến những con người chẳng tốt lành tí nào, thậm chí là tội lỗi.
Ý thức điều đó để rồi chúng ta đừng quá bi quan vào cuộc sống, vào con người, vào thế giới ngày hôm nay. Thiên Chúa của chúng ta vẫn âm thầm tái tạo thế giới này mỗi ngày. Ngài tái tạo, Ngài biến đổi những gì con người đã giơ tay phá hoại thành những gì tốt, có ích cho con người. Và đặc biệt hơn, Ngài vẽ nên những đường thẳng từ những đường cong do con người làm ra. Thiên Chúa của chúng ta tuyệt vời như thế đó!
Lạy Chúa, nhìn vào thế giới ngày nay, nơi đâu cũng thấy ngập tràn tội lỗi, đặc biệt trong tương quan xã hội giữa người với người, chúng con nhìn thấy một viễn cảnh vô cùng bi quan, có thể nói là “hết thuốc trị”. Thế nhưng, đó chỉ là cái nhìn của con người, cái nhìn không có Chúa. Lời Chúa hôm nay cho chúng con cái nhìn khác, một cái nhìn lạc quan hơn, một cái nhìn tin tưởng cậy trông rằng Chúa có thể làm nên mọi sự trở nên tốt đẹp. Xin cho chúng con biết góp phần cộng tác với Chúa, với Giáo Hội, làm cho thế giới này trở nên xinh đẹp hơn. Amen!