22/6. Thứ Hai.
Thánh Paulinô, giám mục Nôla. Thánh Gioan Fisher, giám mục tử đạo và
thánh Tôma More, tử đạo. St 12,1-9; Mt 7,1-5
Bài Đọc I: St
12,1-9
Khi ấy, Chúa phán
cùng Abram rằng: "Ngươi hãy từ bỏ quê hương, họ hàng và nhà cửa cha ngươi
mà đi đến xứ Ta chỉ cho. Ta sẽ cho ngươi thành một dân lớn; Ta sẽ chúc lành cho
ngươi, và Ta sẽ cho danh ngươi nên lớn lao, ngươi sẽ là một mối chúc lành. Ta
sẽ chúc lành cho những ai chúc lành cho ngươi, và sẽ chúc dữ cho ai chúc dữ cho
ngươi. Nơi ngươi mọi dân nước sẽ được chúc phúc".
Abram ra đi như
Chúa đã truyền dạy, và có ông Lót đi theo. Khi bỏ đất Haran , Abram được bảy mươi lăm tuổi. Ông đem
Sarai, vợ ông, và Lót là cháu, cùng với tất cả tài sản và gia nhân mà họ có ở Haran . Họ ra đi đến đất Canaan . Khi họ tới nơi, Abram rảo qua các xứ cho đến
Sikem, thung lũng thời danh. Bấy giờ người Canaan
đang ở xứ này.
Chúa đã hiện ra
với Abram và phán rằng: "Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi". Ông
đã dựng ở đó một bàn thờ kính Thiên Chúa, Đấng đã hiện ra với ông. Rồi từ nơi
ấy, ông đi đến núi ở phía đông Bêthel mà cắm trại: phía tây của trại là Bêthel
và phía đông là Hai. Ông cũng dựng ở đó một bàn thờ kính Chúa, và khấn cầu danh
Chúa. Abram cứ tiến dần mãi về (Nageb ở) phía nam.
Tin Mừng: Mt
7,1-5
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đừng đoán xét để khỏi bị đoán xét. Các
con đoán xét thể nào thì các con cũng bị đoán xét như vậy. Các con dùng đấu nào
mà đong, thì cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy. Sao ngươi thấy cái rác
trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt ngươi? Hoặc sao ngươi bảo anh
em: 'Để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh', và này: cái đà đang ở trong mắt
ngươi. Đồ giả hình, hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã, rồi ngươi sẽ thấy
rõ để lấy cái rác ra khỏi mắt anh em ngươi".
Suy niệm
Nói về chủ đề Đức
Tin, có lẽ nhân vật đầu tiên phải kể đến là Tổ Phụ Apraham. Điều đó không lạ
lẫm gì, bởi ngài được đặt cho biệt danh là "cha của niềm tin".
Thái độ đức tin
của Tổ Phụ Apraham khiến cho tôi thực sự nể phục; một đức tin khiêm tốn, đơn sơ
và cũng rất kiên cường trước thử thách.
Dường như vấn đề
không phải là tôi có phải là người Công Giáo hay không; nhưng vấn đề là niềm
tin của tôi, niềm tin vào một Đấng mà có thể làm nên mọi sự, và Đấng ấy không
ai khác chính là Thiên Chúa.
Lời Chúa hôm nay
muốn cho chúng ta suy nghĩ nhiều hơn về niềm tin của mình. Chúng ta đa số là
những người được rửa tội từ lúc nhỏ; thế nhưng, niềm tin của mình vào Chúa đôi
khi lại quá yếu kém.
Ngay lúc này đây
nếu Chúa hỏi mỗi người chúng ta có tin Chúa là Thiên Chúa, là Đấng quyền năng
có thể làm được mọi sự hay không? Chắc hẳn nhiều người Kitô hữu chúng ta sẽ trả
lời ngon lành là "tin". Nhưng khi trở về với cuộc sống thực tế, đối
diện với biết bao khó khăn thử thách, thử hỏi có mấy ai áp dụng và sống những gì
mình tin? Có lẽ là ít lắm! Bởi những thử thách này lại nằm ngay trong những
thực tại, những gì rất gần gũi trong đời sống thường ngày: những miếng cơm manh
áo, những đam mê hưởng thụ, những tệ nạn xã hội,…
Có thể nói hành
trình đức tin của chúng ta giống như đi vào một đường hầm đầy bóng tối, chỉ
biết rằng phía cuối đường hầm là ánh sáng; và tin là chấp nhận đi vào đường hầm
đó.
Thật là một quyết
định khó khăn, nhưng điều khích lệ cho chúng ta là trên con đường này, chúng ta
không đi một mình. Chúng ta có anh em. Chúng ta có người thân. Chúng ta còn 2
tỉ người cùng đi; và quan trọng hơn hết là có Chúa nắm tay chúng ta đi.
Lạy Chúa, loài người chúng con thân phận yếu hèn, khi đứng trước
những khó khăn thử thách, lòng tin vào Chúa rất dễ bị lung lay. Xin Chúa luôn
gìn giữ và nâng đỡ chúng con mỗi ngày, để niềm tin vào Chúa luôn được vững bền.
Amen!