Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

CHUYỆN VỀ HAI HẠT LÚA

 Có hai hạt lúa nọ được giữ lại làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.
Một hôm, người chủ định đem chúng ra gieo trên cánh đồng. Hạt thứ nhất nhủ thầm : “Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ”. Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.
Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu cuộc đời mới.
Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì – nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới.
Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ – đó là sự chọn lựa của hạt lúa thứ hai. Tôi hy vọng đó cũng là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này.
Vân Anh (Theo Rabouni)

Ngày 20.06.2015, Thứ Bảy tuần XI Thường Niên


Lời Chúa: Mt 6, 24-34 
 
24 Một hôm ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.

25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết : đừng lo cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo cho thân thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao ? 26 Hãy xem chim trời : chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao ? 27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ? 28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học : chúng không làm lụng, không kéo sợi ; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin ! 31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
LO LẮNG
Người đời nói: “Mỗi ngày gần mồ thêm một bước”. Con phải nói: “Mỗi ngày gần cửa Thiên Đàng hơn một bước”. (Đường Hy Vọng)
Tự bản chất, lo lắng không là điều xấu. Nhưng theo tâm lý, lo lắng quá lại gây hại sức khỏe. Trong cuộc sống, những lo lắng có thể khiến con người sợ hãi, bế tắc, chán nản, đôi khi dẫn đến hành động sai trái.
Hôm nay, Đức Giêsu giải đáp vấn nạn lo lắng cho con người. Thiên Chúa yêu thương dựng nên con người thì Người cũng quan phòng, trợ giúp con người. Điều chính yếu là con người có biết cậy dựa vào Thiên Chúa hay không. Điều con người cần lo lắng nhất là tìm kiếm Nước Thiên Chúa chứ không phải những thứ chóng qua ở trần gian.
Giữa biển đời đưa đẩy, đôi khi chúng ta lo tìm kiếm miếng cơm manh áo mà quên mất Chúa. Đã đến lúc chúng ta cần hồi tâm, phó dâng những lo lắng trần gian cho Chúa, tin tưởng cầu xin Người dẫn lối đưa đường cho đời chúng ta.
Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin, để chúng con luôn nhớ, cho dù bất cứ hoàn cảnh nào, Chúa vẫn luôn quan phòng, gìn giữ chúng con.


Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần XI Thường Niên


2
0/6. Thứ Bảy. 2Cr 12,1-10; Mt 6,24-34
Bài Ðọc I: 2Cr 12,1-10
Anh em thân mến, nếu phải khoe mình, - thật chẳng có ích gì, - thì tôi sẽ nói đến những thị kiến và những mạc khải Chúa tỏ ra. Tôi biết có người kia trong Ðức Kitô, cách đây mười bốn năm, lúc bấy giờ có ở trong thể xác, tôi không biết, hoặc ở ngoài thân xác, tôi cũng không biết, có Chúa biết, người ấy được đem lên tầng trời thứ ba. Và tôi biết rằng: lúc bấy giờ, người ấy có ở trong thân xác hay ở ngoài thân xác, tôi không biết, có Thiên Chúa biết, đã được đem lên Thiên Ðàng, và được nghe những lời mầu nhiệm không được nói với loài người. Vì người ấy, tôi sẽ khoe mình: nhưng tôi sẽ không khoe mình vì tôi về một điều gì, ngoài những sự yếu đuối của tôi. Vì nếu tôi muốn khoe mình, tôi sẽ không ngu dại, bởi tôi sẽ nói sự thật, nhưng tôi xin miễn, kẻo có người đánh giá tôi cao hơn điều họ thấy hoặc nghe về tôi. Và để những mạc khải cao siêu không làm cho tôi tự cao tự đại, thì một cái dằm đâm vào thịt tôi, một thần sứ của Satan vả mặt tôi. Vì thế, đã ba lần tôi van nài Chúa để nó rời khỏi tôi. Nhưng Người phán cùng tôi rằng: "Ơn Ta đủ cho ngươi, vì sức mạnh của Ta được tỏ bày trong sự yếu đuối".
Vậy tôi rất vui sướng về những sự yếu hèn của tôi, để sức mạnh của Ðức Kitô ngự trong tôi. Vì thế, tôi vui thoả trong sự yếu hèn của tôi, trong sự lăng nhục, quẫn bách, bắt bớ, khốn khó vì Ðức Kitô: bởi khi tôi yếu đuối, chính là lúc tôi mạnh mẽ.
Tin Mừng: Mt 6,24-34
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia, hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của được. Vì thế, Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?
"Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: "Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy".
Suy niệm:
Có hai lời hướng dẫn của Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay: không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của, và đừng quá lo lắng cho cuộc sống.
Trước hết, về của cải vật chất, chắc chắn Đức Giêsu không đòi chúng ta phải dẹp bỏ. Ngài chỉ lưu ý đến thái độ yêu chuộng của cải vật chất đến độ trở nên nô lệ cho nó. Ngài muốn ta đặt Thiên Chúa lên trên mọi sự, mọi người.
Kế đến, Ngài khuyên các môn đệ đừng lo. Dĩ nhiên, Đức Giêsu không cấm các môn đệ lo toan, dự liệu. Nhưng điều Ngài không muốn là thái độ quá lo lắng, lo sợ hay lo âu. Người môn đệ vẫn phải lo cho cuộc sống mình. Nhưng đó là nỗi lo của một người biết có “Người” cùng lo với mình và sẽ giúp mình.
Hôm nay, giữa những hấp dẫn của tiện nghi, tiện lợi, con người dễ dàng lao vào kiếm tìm, chiếm hữu, chiếm đoạt, bất chấp lương tri, công bằng, lẽ phải.
Mong sao, tôi chọn Chúa là Đấng bảo đảm cho tôi hạnh phúc đích thực và vững bền.
Mong sao, giữa những bôn ba của cuộc sống này, tôi lo liệu trong thanh thản, vì biết rằng, Đấng ngự trên trời biết rõ những nhu cầu thiết yếu của tôi.

MẸ CHÚNG TA


Một ngày kia, thánh Gio-an Bosco rao giảng về vinh quang của Mẹ Ma-ri-a tại Nhà Thờ Chính Tòa Torino. Giữa lúc đang thao thao bất tuyệt, ngài bỗng dừng lại thinh lặng một hồi lâu rồi đặt câu hỏi với cử tọa như sau: "Ai trong anh chị em có thể nói cho tôi biết Đức Mẹ là ai ?"
Thánh nhân phải lập lại câu hỏi đó đến ba lần mới nghe được một tiếng trả lời yếu ớt từ phía cuối nhà thờ như sau: "Thưa Cha, Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa". Thánh Gio-an Bosco gật đầu nói tiếp: "Đúng thế, Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, nhưng nói thế vẫn chưa đủ. Tôi muốn anh chị em kể hết những tước hiệu của Mẹ Ma-ri-a". Liền sau đó, cử tọa liền kể ra tất cả những tước hiệu của Mẹ: Mẹ là cửa Thiên Đàng, Mẹ là Đấng an ủi những kẻ có tội, Mẹ là Đấng phù trợ các tín hữu, Mẹ là Đấng cứu chữa kẻ bệnh tật v.v...
Sau khi nghe kể hết những tước hiệu mà người ta gán cho Đức Ma-ri-a, thánh Gio-an Bosco mỉm cười nói tiếp: "Đức
Ma-ri-a là tất cả những gì anh chị em vừa kể ra, nhưng vẫn chưa hết. Tôi muốn nói thêm về Đức Ma-ri-a...".
Chính lúc Đức Ma-ri-a đứng câm lặng dưới chân thập giá, mà Chúa Giê-su đã long trọng trối phó Ngài cho thánh Gio-an và đồng thời cũng trao phó thánh Gio-an cho Mẹ. Sự sinh nở nào cũng diễn ra trong đớn đau. Chính trong niềm đau tột cùng của những giây phút đứng kề bên thập giá Chúa Giê-su mà Đức Ma-ri-a mới sinh hạ chúng ta, đã trở thành Mẹ của chúng ta. Thánh Gio-an cũng tiếp nhận Mẹ trong niềm hiệp thông sâu xa vào thập giá của Chúa Giê-su.
Thập giá là nguồn ơn cứu rỗi, nhưng mãi mãi vẫn là biểu trưng của tội ác. Sự độc ác tột cùng mà người Do-thái và La-mã ngày xưa đã trút xuống trên Chúa Giê-su qua thập hình, ngày nay vẫn còn được con người tiếp diễn dưới muôn hình thức khác. Tựu trung khi con người chối bỏ chính mình, khi con người trà đạp người khác, thì đó là lúc con người dựng thêm những thập giá mới. Thập giá vẫn luôn có mặt trong cuộc sống con người như một nhắc nhở về tội ác của mình. Kết hiệp với Chúa Giê-su trong cuộc tử nạn của Ngài chính là cố gắng chiến đấu chống lại tội lỗi.
Sứ điệp của Đức Ma-ri-a trong tất cả những lần hiện ra đều có chung một nội dung: đó là kêu gọi loài người ăn năn sám hối, cải thiện cuộc sống. Cũng như ngày xưa, đứng dưới chân thập giá Chúa Giê-su, Mẹ đã câm lặng nuốt từng nỗi đớn đau, ngày nay khi nhìn thảm cảnh của những người con cái đang chối bỏ lẫn nhau, đang chém giết nhau, đang đóng đinh nhau, Mẹ cũng bày tỏ một niềm đau.

20/06/2015 Thứ Bảy Tuần XI Mùa Thường Niên Năm B


PHÚC ÂM: Mt 6, 24-34"Các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai".Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia, hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của được. Vì thế, Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?"Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: "Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy". Đó là lời Chúa.CHIA SẺ PHÚC ÂM:Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng quá lo lắng cho mạng sống mình: sẽ ăn gì? mặc gì? ngày mai sẽ ra sao?, mà phải tin cậy vào sự quan phòng chăm sóc của Thiên Chúa. Ngài đưa ra hai hình ảnh chứng minh sự quan phòng liên lỉ của Thiên Chúa: chim trên trời, bông huệ ngoài đồng, chúng có đáng gì đâu, thế mà Thiên Chúa vẫn hằng nuôi nấng, để ý đến, huống chi con người, vì con người được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa và được Chúa Giêsu Kitô cứu chuộc bằng chính giá máu Ngài.Ðọc kỹ bản văn của Matthêu, chúng ta thấy có bốn lần Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng quá lo lắng đến nỗi mất tin cậy vào Thiên Chúa. Khi nói như thế, Ngài muốn chúng ta đừng tìm bảo đảm nơi của cải nay còn mai mất, mà phải tìm cái cốt yếu cho cuộc đời trước đã, rồi mọi sự khác sẽ được thêm cho. Lo lắng quá cũng chẳng giải quyết được gì: "Dù có lo lắng đi nữa, hỏi có ai trong các con kéo dài đời mình thêm được một vài gang tấc không?". Tín nhiệm hoàn toàn vào Thiên Chúa không có nghĩa là sống trong thụ động, mà là cộng tác với công việc của Thiên Chúa tùy ơn gọi của mỗi người: tự giúp mình thì trời sẽ giúp cho.Thiên Chúa biết rõ chúng ta không phải là những con chim hay bông hoa ngoài đồng, mà là những con người phải làm việc để nuôi thân và góp phần xây dựng gia đình và xã hội. Chúa dạy chúng ta "trước hết hãy tìm" nghĩa là hẫy đặt đúng chỗ công việc: việc nào trước, việc nào sau. "Trước hết hãy lo tìm Nước Chúa và sự công chính của Ngài", lời này đặt nền tảng cho người Kitô hữu trong việc chọn lựa: Thiên Chúa phải chiếm chỗ ưu tiên trong con người và công việc của chúng ta, rồi đến việc cứu rỗi bản thân và đưa người khác về với Chúa; đảo lộn trật tự này tức là đi ngược thánh ý và chương trình của Thiên Chúa.Ước gì Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta tự kiểm thảo xem từ trước đến giờ, chúng ta đã chọn Chúa hay chọn tiền bạc? Ðã quá lo lắng đến vật chât hay đã luôn tín nhiệm vào Thiên Chúa quan phòng? Xin Chúa cho chúng ta biết tìm kiếm trước hết Nước Chúa và sự thánh thiện, và tin chắc rằng Chúa sẽ ban cho chúng ta mọi sự khác mỗi khi chúng ta cần đến, vì Chúa là Cha chúng ta và hằng yêu thương săn sóc chúng ta.AMEN.

Ngày 20.06.2015, Thứ Bảy tuần XI Thường Niên


Lời Chúa: Mt 6, 24-34

24 Một hôm ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.
25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết : đừng lo cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo cho thân thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao ? 26 Hãy xem chim trời : chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao ? 27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ? 28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học : chúng không làm lụng, không kéo sợi ; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin ! 31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
Suy niệm
Cuộc sống con người gắn liền với những sinh hoạt trần thế. Nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền vẫn luôn là mối lo hàng ngày của nhiều người. Có người phải vất vả làm việc đầu tắt mặt tối để kiếm sống mà đôi khi vẫn đói ăn, vẫn thiếu mặc, vẫn chật vật trong cuộc sống. Đức Giêsu mời gọi ta sống phó thác. Người đưa ra bằng chứng về chim trời, chúng không gieo không gặt mà vẫn được nuôi sống; hay hoa huệ ngoài đồng, chúng không kéo sợi dệt vải mà vẫn được mặc đẹp. Chim trời, hoa cỏ còn được Thiên Chúa yêu thương tô điểm như thế, huống chi con người, Thiên Chúa còn quan phòng và yêu thương gấp bội. Qua chim trời và hoa cỏ nhỏ bé mong manh ấy, chúng ta nhìn ra tình yêu lớn lao của Đấng Tạo Hóa dành cho mọi tạo vật và đặc biệt đối với con người.
Chăm lo cho bản thân là chính đáng vì sự sống là linh thánh và là quà tặng quý báu của Thiên Chúa. Tuy vậy chúng ta cần ý thức mở rộng con tim để cảm thông và nâng đỡ những phận người đang long đong, khốn khó. Lòng bác ái đưa ta đến điều quan trọng nhất trong cuộc đời là “tìm kiếm nước Thiên Chúa và đức công chính của Người”. Đó là đích điểm và hạnh phúc chân thật của mọi người.
Lạy Chúa, là Cha nhân ái và quan phòng, chúng con chúc tụng, cảm tạ Chúa luôn yêu thương và dẫn dắt cuộc đời chúng con. Chúng con xin trao gởi tất cả những lắng lo về cuộc sống này cho Chúa. Xin Chúa thêm đức tin cho chúng con để khi tìm mưu sinh, chúng con luôn cố gắng sống bác ái với mọi người xung quanh và nỗ lực tìm kiếm Nước Trời. Amen.

Bình thản trước thị phi cuộc sống


Vị tổng giám đốc gọi một nhân viên lên và hỏi chuyện:
- Tôi thấy cậu cũng đứng đắn, chững chạc và rạch ròi. Vậy sao trong công ty vẫn có lời ra tiếng vào, dị nghị đàm tiếu?
Nhân viên trả lời:
- Thưa ông, trời nắng hạn cả tuần nay, đang trưa nắng gắt bỗng đổ trận mưa rào, người nông dân thì mừng rỡ ra mặt vì ruộng đất thoát khỏi hạn hán, kẻ làm nghề rửa xe hớn hở cười nói vì khách rửa xe đông nhưng những người đang trên đường thì lại ghét cay ghét đắng vì đường bẩn và bị mưa ướt người.
Trăng mùa thu sáng vằng vặc như gương treo trên bầu trời đêm, các thi nhân vui mừng gặp dịp thưởng nguyệt ngâm vịnh, nhưng bọn đạo chích lại ghét vì ánh trăng quá sáng tỏ.
Trời đất kia vốn vô tư không thiên vị, mà cơn nắng mưa thời tiết vẫn bị thế gian trách hận ghét thương. Còn bản thân tôi cũng đâu phải một người vẹn toàn, thì làm sao tránh khỏi tiếng chê bai chỉ trích.

Cho nên tôi nghĩ rằng: Đối với tiếng thị phi trong thế gian nên bình tâm suy xét, đừng nên vội tin nghe. Cấp trên nghe lời thị phi thì nhân viên bị hại. Cha mẹ tin nghe lời thị phi con cái bị ruồng bỏ. Vợ chồng tin nghe lời thị phi thì gia đình ly tán.