“Đêm Thánh vô cùng, giây phút tưng bừng
Đất với trời, se chữ đồng
Đêm nay Chúa Con, Thần Thánh tôn thờ
Canh khuya Giáng Sinh, trong chốn hang lừa
Ơn châu báu không bờ bến
Biết tìm kiếm của chi đền”.
Lời bài hát “Đêm Thánh Vô Cùng”
do Linh mục Joseph Mohr viết vào năm 1816, và được nghệ sĩ organ Fx. Gruber dệt
nhạc vào năm 1818. Ca khúc này đã được Unesco công nhận là “kiệt tác truyền
khẩu phi vật thể nhân loại” vào tháng 03/ 2011.
Kính thưa quý ÔB và ACE, tôi
thiết nghĩ lời của bài hát “Đêm thánh vô cùng” được trở thành một kiệt tác và
rất nhiều người biết đến, nó không chỉ đơn thuần dừng lại ở bài hát hay, với sự
thành công của nó. Nhưng với đức tin Kitô giáo thì bài hát này còn nhằm truyền
tải và diễn tả một sứ điệp vô cùng trọng đại, vô cùng linh thánh, sứ điệp này
đã được tiên báo từ ngàn xưa, được các tiên tri loan báo và chuẩn bị, đó là sứ
điệp: CON THIÊN CHÚA GIÁNG SINH LÀM NGƯỜI. Con Thiên Chúa Giáng Sinh làm người
không với kèn – trống – lọng – loa, không nơi cung – vàng – gác – tía, nhưng là
sinh ra nơi chốn hang lừa, nơi một trẻ thơ được đặt nằm trong máng cỏ.
Tin Mừng theo thánh Gioan mà
chúng ta vừa nghe công bố cho biết: “trẻ sơ sinh” được đặt nằm trong máng cỏ ấy
chính là Logos, là Ngôi Lời của Thiên Chúa. Hôm nay Ngôi Lời đã trở thành nhục
thể (làm người) và cư ngụ giữa chúng ta. Ngài là Ánh Sáng chiếu soi cho toàn
thể nhân loại đang sống trong bóng tối lầm than. Ngõ hầu ai tin vào Ngài, ai mở
lòng ra để đón nhận Ngài, thì người ấy sẽ được bước đi trong ánh sáng thật, và
Ơn Cứu Độ sẽ chan hòa trên người ấy.
Có lẽ tâm tình của mỗi người
chúng ta hiện diện trong thánh lễ MỪNG CHÚA GIÁNG SINH hôm nay là tâm tình vui
mừng và cảm tạ. Chúng ta đang muốn hòa quyện chung tâm tình của chúng ta với
tâm tình của các Thiên Thần năm xưa để hát vang lời ca chúc khen : “Vinh danh
Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”; và có lẽ
chúng ta cũng muốn được như các mục đồng năm xưa, sau khi lắng nghe được lời Sứ
Thần Chúa báo tin “này, tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là niềm
vui cho toàn dân: hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua
David, Người là Đấng Kitô, là Đức Chúa” (Lc 2,10), để chúng ta lên đường tuôn
về hang đá Belem, không phải với sự tò mò, không phải để trầm trồ khen ngợi về
những trang hoàng lộng lẫy với những đèn sao lấp lánh… nhưng là để bái lạy, để
sụp lạy, để kính thờ CON THIÊN CHÚA GIÁNG SINH làm người. Con Thiên Chúa đã đi
bước trước và đi đến tận cùng của một tình yêu tự hiến, một tình yêu trao ban
nhưng không, một tình yêu không tính toán, tất cả chỉ vì yêu thương con người
và muốn cứu độ con người.
Kính thưa quý ÔB và ACE, thánh
lễ Giáng Sinh năm nay còn mang một nét đặc biệt nữa, đó là LỄ GIÁNG SINH TRONG
NĂM THÁNH LÒNG THƯƠNG XÓT của THIÊN CHÚA. Khi nhìn vào biểu tượng Năm Thánh
Lòng Thương Xót, ta thấy hình Chúa Giêsu đang vác trên tay một người mà chân
tay và tất cả thân mình đều mềm nhũn, như thể không còn sức sống, nhưng đang
cuốn mình vào Chúa Giêsu. Trong khi đó, Chúa Giêsu dùng sức mạnh của hai cánh
tay để giữ và ghì chặt người ấy vào mình, như thể Ngài đang thông truyền sức
sống của Ngài sang cho người đó. Biểu tượng Năm Thánh này gợi lại nơi tâm trí
chúng ta lời mợi gọi của Chúa Giêsu trong Tin Mừng theo thánh Mattheu 11,28 :
“hỡi những ai đang mệt mỏi và vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến với Ta, Ta sẽ
cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”.
Vì vậy, chúng ta hãy đến với
Chúa Giêsu để Lòng Thương Xót của Ngài nâng đỡ và an ủi ta. Lòng Thương Xót của
Ngài bao la như trời biển, Ngài không bao giờ thua lòng quảng đại của chúng ta.
Nếu ta đến với Ngài với một tấm lòng thành, lòng thương xót của Thiên Chúa sẽ
đụng chạm được vào lòng ta. Ngài sẽ rót vào tận cõi lòng ta Tình Yêu và Bình
An. Ngài sẽ làm cho những chỗ khô cằn nơi tâm hồn ta trở nên mềm mại, tươi tốt.
Ngài sẽ đánh đuổi khỏi tâm hồn ta sự ô uế của lối sống vô cảm, những thái độ
sống dửng dung trước nỗi đau của tha nhân. Ngài sẽ mặc lại cho ta chính tâm
tình và cách sống của Ngài, để ta có thể “vui với người vui, và khóc với người
khóc” (Rm 12,15). Như tâm tình của bài đọc I hôm nay trích từ Is 52,7-10 cho
biết: khi tâm hồn của chúng ta có Chúa làm vua hiển trị, ta sẽ không còn sống
trong cảnh điêu tàn và hoang phế nữa, nhưng tự đáy lòng sẽ bật lên tiếng reo hò
vang dậy, vì Đức Chúa đã cứu cuộc dân Người. Và tâm tình bài đọc II trích từ
thư Dothái cho biết: nơi đích điểm của con đường Thiên Chúa yêu thương nhân
loại ấy, Thiên Chúa sẽ nói với từng người chúng ta: “ngươi sẽ là con của Ta vì
chính Ta đã sinh thành ra ngươi” (Dt 1,15).
Kính thưa quý ÔB và ACE, hang
đá Belem vẫn
mãi là một lời mời gọi cấp thiết cho mỗi người chúng ta và cho toàn thể nhân
loại. Vì khi đến chiêm ngắm, tôn thờ và suy gẫm nơi Hang đá Belem , ta được cảm nhận rằng: chính tại nơi
đây thiên Chúa đã sinh ra làm một trẻ thơ yếu ớt – để mời gọi ta hãy biết tôn
trọng sự sống, yêu thương những người bé nhỏ, yếu hèn. Thiên Chúa sinh ra trong
cảnh nghèo hèn để mời gọi ta hãy biết thoát ra khỏi thứ vỏ ốc – tổ ấm của riêng
mình, để nâng đỡ – yêu thương những người nghèo khổ. Thiên Chúa sinh làm con Mẹ
Maria, nơi cung lòng của một người nữ, để mời gọi ta hãy biết trân trọng phụ
nữ. Và Thiên Chúa sinh ra trong một gia đình, để mời gọi ta hãy biết bảo vệ gia
đình, xây dựng gia đình thành một tổ ấm yêu thương. Trong gia đình ấy mỗi trái
tim đều có chung một nhịp đập – đó là nhịp đập yêu thương, nơi thể hiện sự tha
thứ và lòng xót thương cho nhau, với nhau, và vì nhau.
Vì vậy, trong ngày mừng Con
Chúa Giáng Sinh hôm nay, chúng ta hãy đến với hang đá Belem , để được nghe tiếng nói tình yêu của
Thiên Chúa. Hãy mở rộng trái tim để đón nhận được tình yêu của Thiên Chúa. Hãy
mở toang cánh cửa tâm hồn để cho Ánh Sáng Ngôi Lời Vĩnh Củu chiếu soi. Để nhờ
Ánh Sáng của Ngôi Lời Thiên Chúa cư ngụ trong tâm hồn ta, Ngài sẽ phá tan đêm
tối là sự hận thù, ích kỷ và mọi thứ bóng tối trong cõi lòng, giúp ta được trở
nên những người phản chiếu ánh sáng thật của Ngôi Lời Nhập Thể nơi môi trường
chúng ta đang sống. Nhờ đó, những nơi chúng ta sống sẽ không còn là nơi của đêm
tối, nơi của đêm đông giá lạnh nữa, nhưng sẽ được biến đổi thành “đêm thánh-
đêm hồng ân- đêm Con Chúa được nhận biết, đêm của đất trời giao duyên và là đêm
an bình” cho tất cả mọi người.
Linh mục Giuse Phạm Sơn Lâm