05/6. Thứ Sáu đầu tháng. Thánh Bônifatiô, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ. Tb 11,5-17; Mc 12,35-37
Bài Ðọc I: Tb 11,5-17
Trong những ngày ấy, mỗi ngày bà Anna đến ngồi ở vệ đường bên sườn núi, nơi đó có thể nhìn xa được.
Cũng tại chỗ đó, đang lúc bà ngóng chờ con bà trở về, thì bà thấy và nhận ra con bà từ đàng xa đi đến, bà chạy báo tin cho chồng rằng: "Kìa, con mình đang về tới kia".
Và Raphael nói với Tobia rằng: "Lúc bạn vào nhà rồi, lập tức bạn hãy thờ lạy Chúa là Thiên Chúa bạn, và cảm tạ Người, rồi bạn đến gần mà hôn cha của bạn. Liền sau đó, bạn hãy lấy mật cá đem theo mình, xức lên mắt ông. Mắt của ông sẽ mở ra, cha của bạn sẽ thấy ánh sáng mặt trời, và hân hoan trước mặt bạn".
Bấy giờ con chó đi theo Tobia, chạy về trước, nó vui mừng vẫy đuôi như báo tin. Người cha mù lòa của Tobia chỗi dậy, loạng choạng đi ra cửa đón con mình.
Ông đón lấy và hôn con ông và vợ nó.Cả hai oà lên khóc vì vui mừng.Sau khi thờ lạy và cảm tạ Thiên Chúa, họ cùng ngồi xuống.Bấy giờ Tobia lấy mật cá, xức lên mắt cha mình.Chờ đợi nửa giờ, thì một vẩy trắng tựa như màng trứng tách ra khỏi hai mắt.Tobia cầm vẩy trắng ấy kéo ra khỏi mắt cha mình, ông liền thấy được. Rồi ông, vợ ông và những người quen thuộc ca tụng Chúa.
Còn Tobia thì cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel, tôi chúc tụng Chúa, vì Chúa sửa phạt tôi, và lại cứu chữa tôi; đây chính tôi đang nhìn thấy Tobia con trai của tôi".
Tin Mừng: Mc 12,35-37
Khi ấy, Chúa Giêsu cất tiếng giảng dạy trong đền thờ rằng: "Sao các luật sĩ lại nói Ðấng Cứu Thế là con vua Ðavít? Vì chính Ðavít được Chúa Thánh Thần soi sáng đã nói: Thiên Chúa đã phán cùng Chúa tôi rằng: "Con hãy ngồi bên hữu Cha, cho đến khi Cha đặt các kẻ thù con làm bệ dưới chân con". Chính Ðavít gọi Người là Chúa, thì sao Người lại có thể là Con Ðavít được?" Và đám dân chúng thích thú nghe Người nói.
Suy niệm
Sau khi thực hiện những điều cha mình muốn và cưới được Sara, Tôbia trở về nhà mình. Cả gia đình vui mừng gặp nhau. Tôbia con đã theo lời hướng dẫn của thiên thần Raphael để làm cho cha mình được sáng mắt. Tôbia cha đã cầu nguyện: “Con xin chúc tụng Ngài vì Ngài đã sửa phạt con, nhưng cũng chính Ngài đã cứu thoát con; và này đây, con đang nhìn thấy Tôbia, con trai của con”.
Niềm vui của Tôbia cha chỉ đơn giản là được nhìn thấy con trai mình, nhìn thấy dòng dõi mình được lưu truyền. Nhưng có một điểm cần lưu ý ở đây, người con lại là người làm ơn cho cha mình.
Nếu thấy được điều đó nơi cha con Tôbia, chúng ta sẽ dễ hiểu hơn khi nghe đoạn Tin Mừng hôm nay khi Chúa Giêsu giảng dạy về vị trí của vua Đavit và Đấng Kitô. Đấng Kitô theo xác phàm là dòng dõi vua Đavit. Nhưng về thần tính, vua Đavit lại gọi Đức Kitô là Chúa. Về xác phàm, Đức Kitô được gắn kết với dòng tộc vua Đavit, nhưng ngược lại, Đức Kitô lại ban cho vua Đavit rất nhiều điều.
Từ những hình ảnh này, chúng ta nhận ra một chân lý trong cuộc đời. Chúng ta vừa là ân nhân, nhưng cũng vừa là người thụ ân của người khác. Chúng ta đừng bao giờ tỏ thái độ là người ban phát, vì sẽ có những lúc chúng ta cần đến người khác.
Thân phận của Đức Kitô còn cần đến Đavit làm tổ phụ, thì chúng ta là gì mà bất cần anh chị em chúng ta?
Xin cho con biết khiêm tốn để cần đến người khác.