Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 33 Thường Niên - B

16/11. Thứ Hai. 1Mcb 10-15.41-43.54-57. 62-64; Lc 18,35-43
Bài Ðọc I - 1Mcb 10-15.41-43.54-57. 62-64
Trong những ngày ấy, bởi dòng các vua Hy-lạp sinh ra một mầm mống tội lỗi, là Antiôcô Êpiphan, con vua Antiôcô, trước kia bị bắt làm con tin tại Rôma; năm vương quốc Hy-lạp một trăm ba mươi bảy, ông lên ngôi vua.
Thời đó từ Israel cũng xuất hiện một số người bất lương mê hoặc được nhiều người, chúng nói rằng: "Này, ta hãy giao ước với các dân ở chung quanh chúng ta, vì từ ngày chúng ta đoạn giao với các dân ấy, chúng ta đã gặp nhiều tai hoạ". Họ cho lời nói ấy là đúng. Một số trong dân chúng hối hả đi yết kiến nhà vua và được nhà vua cho phép tuân giữ các luật lệ của dân ngoại. Họ liền xây cất một thao trường ở Giêrusalem theo tập quán của dân ngoại; họ tìm cách huỷ bỏ vết tích của phép cắt bì, chối bỏ Giao Ước thánh để rồi giao ước với kẻ ngoại. Họ tự bán mình để làm sự dữ.
Vua Antiôcô ra chiếu chỉ khắp nước truyền cho mọi dân hợp thành một dân và mỗi dân phải bỏ tục lệ riêng mình; tất cả các dân ngoại đều tuân lệnh nhà vua. Nhiều người Israel cũng sẵn sàng theo việc phượng tự của nhà vua, họ liền hiến tế cho ngẫu tượng và phế bỏ ngày sabbat.
Ngày rằm tháng Kislêu, năm một trăm bốn mươi lăm, vua Antiôcô đặt một ngẫu tượng ghê tởm ngay trên bàn thờ dâng của lễ toàn thiêu. Người ta cũng lập nhiều bàn thờ khác trong các thành lân cận của Giuđa: người ta đốt hương cúng tế trước cửa nhà và ở các công trường. Hễ gặp thấy sách luật nào, họ xé nát và đem đốt đi. Nếu người ta bắt gặp sách giao ước trong nhà người nào hoặc bắt gặp kẻ nào giữ Luật Chúa, thì kẻ ấy sẽ bị xử tử theo đúng chiếu chỉ của nhà vua. Nhưng cũng có nhiều người Israel tỏ ra kiên quyết, và nhất định không ăn của gì dơ nhớp; họ thà chết chẳng thà làm cho mình ra ô uế bởi của ăn dơ và phạm đến Giao Ước thánh, và quả thực họ đã chết. Dân Israel phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp.
Tin mừng - Lc 18,35-43
Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!" Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: "Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!" Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?" Anh thưa: "Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy". Chúa Giêsu bảo anh: "Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.
Suy niệm
Năm 200 (TCN), Giêrusalem rơi vào tay của đế quốc Xêlêuxit. Ban đầu dân Do Thái rất hồ hởi vì nhà vua Antiôcô III đối xử rất tốt với họ, họ vẫn có thể hành đạo một cách tự do. Nhưng đến thời của vua Antiôcô IV, tình hình đã thay đổi. Nhà vua bách hại đạo Do Thái, xúc phạm Đền Thờ và bắt dân chúng phải tôn thờ ngẫu tượng, vi phạm lề luật…
Một số người vì nhiều lý do đã “nhập thành một dân duy nhất để tế lễ cho các ngẫu tượng, vi phạm luật Sabát”. Nhưng “nhiều người trong dân Israel vẫn kiên tâm vững chí, nhất định không ăn những thức ăn ô uế. Họ thà chết chớ không để mình ra ô uế vì thức ăn, vi phạm Giao ước thánh”.
Như vậy giữa những người u mê đi vào đường lối của nhà vua phản bội lại Thiên Chúa để được sống, thì vẫn còn nhiều người chấp nhận cái chết để chống lại nhà vua, đi theo đường lối Chúa.
Dưới con mắt người đời, những người đi theo nhà vua để vi phạm lề luật là những người sáng suốt vì họ giữ được mạng sống mình. Còn những người chấp nhận cái chết vì không tuân thủ luật nhà vua để trung thành với Thiên Chúa là những con người mù tối, mê muội…
Bài Tin Mừng hôm nay nói về anh mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Mọi người nói với anh“Đức Giêsu Nadarét đi ngang qua đó”. Nhưng anh lại kêu lên “Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”.
Những người sáng mắt chỉ biết Đức Giêsu Nadarét, nghĩa là một con người. Còn anh mù thì nhận ra Đức Giêsu con Vua Đavít, nghĩa là một Đấng cứu độ.
Như vậy ai mới là người mù? Ai mới là người sáng mắt?
Phụng vụ lời Chúa ngày hôm nay muốn nói với chúng ta về cái mù tâm linh, là cái mù không nhận biết Thiên Chúa và đường lối của Người; cũng như ánh sáng chân thật là ánh sáng nhận biết Thiên Chúa và sống theo những gì Người chỉ dạy.
Lạy Chúa, xin cho cặp mắt đức tin của con sáng suốt để con có thể nhìn thấy Chúa hiện diện trong cuộc đời con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét