Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

HÃY GIỮ HẠNH PHÚC - CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN. NĂM B.


Có lần đọc trên báo một tâm sự của một cô gái trẻ viết về nỗi đau của gia đình mình. Ngày ấy cô còn bé lắm. Một buổi sáng, còn đang ngon giấc trên giường, bỗng cô nghe bàn tay thô ráp của cha mình gọi dậy. Cha bắt hai chị em cô thay quần áo để cùng cha mẹ ra tòa ly dị. Hiểu được đây là một rủi ro, cô ôm đứa em trai của mình chui vào một góc nhà ngồi khóc tấm tức, cho đến khi cha cô bế xốc hai chị em cô ra xe và chở đi. Còn mẹ đạp xe theo sau mà dòng nước mắt chảy quanh.
Trên đường ra tòa, hai ông bà không nói với nhau nửa lời. Cô cũng không thể nhớ trước tòa, cha mẹ cô đã nói với nhau điều gì, nhưng hình như có lúc hai người rất to tiếng với nhau. Chỉ biết sau phiên tòa, cô theo mẹ, còn em trai của cô thì theo cha. Căn nhà, nơi mà chị em cô đã từng được hưởng những ngày hạnh phúc, người khác đã mua.
Thế rồi chị em cô cũng lớn lên. Ngày cô lên xe hoa, không có sự hiện diện của cha cô. Ngày hạnh phúc nhất của đời người con gái, cũng lại là ngày cô tủi thân nhất. Suốt tuổi nhỏ, cô đã không có cha ở bên cạnh yêu thương, dạy dỗ, chăm sóc, đã là một mất mát. Bây giờ lên xe hoa theo chồng, không có mặt cha, cô càng hụt hẫng. Dường như tình cha trong cô không còn chút nào nữa. Em trai của cô bây giờ đang ở tuổi thanh niên. Rồi đây, nó cũng sẽ lập gia đình. Cô tin rằng, ngày đám cưới của em không đầy nước mắt như ngày đám cưới của cô. Cô tha thiết ước mong, cha mẹ cô cố nén giận, cố nén tự ái để mà tham dự đầy đủ, để em cô được vui và không mặc cảm bị bỏ rơi như chính cô.
Đọc những lời trên đây của cô gái trẻ, tôi có cảm giác, cô không chỉ viết cho cha mẹ mình, mà hình như viết cho những ai đang làm cha, làm mẹ, và tất cả những người sẽ sống đời sống gia đình, sẽ làm cha, làm mẹ, để họ hiểu rằng, hạnh phúc gia đình là do chính vợ chồng tạo ra, nhưng hạnh phúc gia đình mất thì không chỉ gây bất hạnh cho chính vợ chồng, mà còn gây đau khổ cho những người liên hệ, cụ thể là những đứa con mà vợ chồng sanh ra nó.
Những đứa con thay vì có đủ cha mẹ, lại trở thành những đứa trẻ mồ côi. Thú thật, không có gì bi đát cho bằng mồ côi cha mẹ trong khi cha mẹ còn sống. Nếu mồ côi thật sự, đứa bé có thể chấp nhận được, vì nó biết rõ, cha mẹ nó đã chết. Nhưng đàng này, cha mẹ nó còn sống mà nó phải thiếu cha hoặc thiếu mẹ.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về sự thủy chung trong hôn nhân. Bài đọc I, trích sách Sáng Thế diễn tả lời vui mừng của Ađam khi lần đầu tiên thấy Evà: “Đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi”. Ngay từ khởi đầu của nhân loại, Ađam, Evà đã ý thức được sự cao cả của tình yêu vợ chồng. “Xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi” nghĩa là gì? Nghĩa là vợ chồng phải gắn bó với nhau như xương với thịt, đúng hơn: như xương trong thịt và thịt gắn chặt vào xương. Bởi thế, không thể tách xương ra khỏi thịt, hoặc tách thịt ra khỏi xương mà không gây đau đớn, không gây tê tái cho nhau.
Còn bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nhắc ta về sự chung thủy của vợ chồng một cách dứt khoát hơn, nhấn mạnh hơn: “Sự gì Thiên Chúa liên kết, loài người không được phân ly”.
Rõ ràng, trong lời dạy này, Chúa nhấn mạnh, hôn nhân là do Thiên Chúa muốn. “Thiên Chúa liên kết” kia mà!
Do đó, nếu ai manh tâm phản bội vợ hay chồng của mình, phản bội hạnh phúc gia đình mà chính mình tạo ra, người đó cũng bắt đầu động chạm đến Thiên Chúa, vì đã cố tình đi ngược ý Thiên Chúa muốn. Nói cách khác, khi xúc phạm đến hôn nhân, không đơn thuần chỉ là xúc phạm đến những người có liên quan, mà còn xúc phạm đến chính Thiên Chúa, Đấng đã tạo ra, chúc lành cho hôn nhân và làm cho hôn nhân trở nên tốt đẹp.
Ước mong các gia đình luôn luôn là mái ấm của tình yêu thương. Đặc biệt, gia đình Công giáo hãy là những mái ấm thật sự, nơi mà mọi người trong đó đều cảm thấy được yêu thương, vỗ về và cảm nhận hạnh phúc mà ngoài mái ấm gia đình ra, mình không thể tìm ở bất cứ nơi đâu.
Những gia đình Công giáo phải là những gia đình đùm bộc nhau, để không còn cảnh ngay cả nhìn mặt nhau cũng không có, không còn cảnh vợ chồng bỏ nhau, không còn cảnh có những đứa con ôm nhau mà khóc vì cha mẹ chúng bất hòa, không còn cảnh những đứa con phải mồ côi cha mẹ trong khi cha mẹ còn sống, hay thiếu vắng cha mẹ trong ngày vui của những đứa con mà lẽ ra cả hai đều phải hiện diện, nhưng chỉ vì tự ái mà điều ấy đã không xảy ra.
Trên hết tất cả, chúng ta hãy để cho Lời Chúa thẩm thấu vào tâm hồn mình, để Lời của Chúa thực sự là lời thúc bách ta trong từng ngày sống của mình: sống làm sao đúng với mục đích của hôn nhân: Sinh con và giúp đỡ lẫn nhau.
Ta hãy nhớ rằng: “Sự gì Thiên Cha đã liên kết, loài người không được phân ly”, để gia đình mãi mãi là gia đình hạnh phúc, và mọi người trong gia đình mãi mãi hưởng bình an.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG

CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN B

                            ( Kính Trọng Thể Đức Mẹ mân Côi)

Kinh Mân Côi có từ thế kỷ XIII do Thánh Đaminh khởi xướng.Ngày 7 tháng 10 năm 1571, lễ Mân Côi được Đức Giáo Hoàng Pi-ô V long trọng thiết lập để cảm tạ Thiên Chúa qua lời bầu cử của Đức Maria bằng kimh Mân Côi đã cho Giáo Hội thoát khỏi sự  đánh chiếm  của người Hồi giáo.Kể từ đó cho đến nay,Kinh Mân Côi không ngừng  được lòng đạo đức của các tín hữu cổ võ bằng nhiều cách khác nhau,đồng thời kinh Mân Côi cũng mang nhiều ý nghĩa sâu xa gắn liền với mầu nhiệm cứu độ.Mừng lễ Mân Côi,Giáo Hội muốn nhắc nhở các tín hữu biết quý mến và sốt sắng cầu nguyện với chuỗi hạt Mân Côi (bó hoa hồng) nhỏ bé, đơn sơ không những trong tháng Mân Côi mà còn trong suốt cả đời sống hiện tại.Tin Mừng được trình bày hôm nay cho chúng ta biết về cuộc viếng thăm Đức Maria của ThiênThần Gap-ri-en.Vừa mới gặp Đức Maria, Thiên Thần đã ca khen; “Vui lên,hỡi người đầy ơn phúc,Thiên Chúa ở cùng người”.Gặp ai, chào ai, báo cho ai đó một tin vui đều là những thái độ thông thường trong xã hội.Thế nhưng,lời chào hôm nay đến với Đức Maria đã làm cho người sửng sốt tột độ.Thiên Chúa lại có thể đến với  người sao? Ơn cứu độ đã hứa ban ngàn đời cho dân It-ra-en lại có thể thực hiện nơi người sao?  Vâng! Đúng vậy.” Hỡi Maria,hỡi người đầy ơn phúc, xin đừng sợ.” lời chào đã được xác nhận chính danh người được Thiên Chúa ưu ái và tuyển chọn cách đặc biệt.Nay đến thời cứu độ đã đến, “ Chúa ở cùng người” không như ở nơi đền thờ, ở nơi môi miệng của các ngôn sứ mà là. “Này người sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai và đặt tên là Giêsu”.nghĩa là người sẽ sinh ra Đấng cứu thế muôn dân mong đợi.
     Sứ mạng  của Đức Maria  thật cao cả.Chính người sẽ cưu mang và sinh hạ con Thiên Chúa với quyền năng của Chúa Thánh Thần. Lời hứa cứu  độ ngàn đời giải thoát dân It-ra-en khỏi tội lỗi nay đã được loan báo nơi Đức Maria.Hiểu được hồng ân tuyệt vời Thiên Chúa dành cho mình, Đức Maria đã mạnh dạn thưa: “ Này tôi là tôi tá Chúa,xin Chúa thành sự cho tôi theo như lời Thiên Thần”.Như thế, Đức Maria đã chấp nhận đi vào kế hoạch củaThiên Chúa một cách khiêm cung.Người sẫn sàng dâng mình phục vụ như một tôi tớ hèn hạ của Thiên Chúa. Kể từ đây,Đức Maria đã trở thành người của mầu nhiệm cứu độ, với vai trò đồng trách nhiệm cứu rỗi nhân loại,và như thế,người cũng muốn Giáo Hội và mỗi cá nhân chúng ta góp phần vào công cuộc ấy, công cuộc nhập thể cứu chuộc.

     Kinh Mân Côi là một hình thức cầu nguyện phổ biến và bình dân nhất trong Giáo Hội ngay cả một em bé chưa biết đọc,một cụ già không biết chữ cũng có thể đọc được.Với những kinh lạy Cha,kính Mừng,sáng danh vừa ngắn,gọn súc tích dễ hiểu rút ra trong Tin Mừng sẽ giúp chúng ta suy niệm cuộc đời Đức Mẹ Maria luôn liên hệ mật thiết với sứ mạng Cứu thế của Chúa Giêsu.Vì thế, khi đọc kinh Mân Côi,chúng ta cũng cảm thấy ánh sáng cứu độ tỏa sáng chúng ta,được sức sống Thần linh cháy sáng và lan rộng như thế để đổi mới, bồi dưỡng cuộc sống trần gian cảu chúng ta. 

3.10.2015 – Thứ bảy Tuần 26 Thường niên


Hớn hở vui mừng
Lời Chúa: Lc 10, 17-24
Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” Ðức Giêsu bảo các ông: “Thầy đã thấy Xatan như một tia chớp từ trời sa xuống. Ðây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Ðức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”
“Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
Rồi Ðức Giêsu quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.”
Suy niệm:


Chúa Giêsu chọn 72 môn đệ và sai họ ra đi rao giảng Tin Mừng. Tuy gặp nhiều chống đối, nhưng các ông cũng gặt hái được khá nhiều thành công. Trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe thuật lại rằng sau một thời gian ra đi rao giảng, các ông hớn hở vui mừng trở về báo tin vui với Chúa, vì đã nhờ quyền năng của Chúa mà các ông đã xua trừ được ma quỉ. Trang Tin Mừng đầy ắp niềm vui. Niềm vui từ số đông môn đệ tỏa lan sang Thầy Giêsu. Vào ngay giờ ấy, Thầy cũng bất ngờ cảm nếm niềm vui do Thánh Thần, và môi Thầy tự phát bật lên lời cầu nguyện tạ ơn vừa thân thiết, vừa cung kính: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha.” Thầy Giêsu đã ngây ngất trước những việc Cha làm cho các môn đệ. Tuy chỉ là những kẻ bé mọn, bình dân, chẳng phải là những nhà khôn ngoan thông thái, nhưng họ lại được Cha mặc khải những điều mầu nhiệm. Họ có niềm tin mà những người kiêu căng tự mãn không có được. Qua lời cầu nguyện, Thầy Giêsu cho thấy Cha đang mặc khải cho môn đệ. Và chính Thầy cũng đang mặc khải về Cha cho họ. Đây là giây phút Cha-Con mặc khải về nhau.
Nhưng bên cạnh niềm vui vì Thiên Chúa Cha ban cho các môn đệ của mình quyền trừ quỷ, Chúa Giêsu muốn cho các ông thấy rằng: Chúa đến là để giải phóng con người đang sống trong ách nô lệ và đưa họ tới sự tự do đích thực.
Giải phóng con người khỏi ách nô lệ và đưa con người vào tự do đích thực, đó chính là sứ mệnh mà Giáo Hội tiếp tục thực thi trong thế giới ngày hôm nay. Chúng ta có thể nhận ra sứ mệnh ấy qua diễn văn Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đọc tại trụ sở Liên Hiệp Quốc vào ngày 5/10/1995. ( Hiện Ngài đang là Thánh GH Gioan Phaolo II). Ngài ghi nhận rằng con người càng ngày càng tìm kiếm tự do và đây chính là điểm nổi bật của thời đại chúng ta. Sự tìm kiếm tự do ấy đặt nền tảng trên các quyền phổ quát của con người. Chính vì phản ứng lại những hành vi man rợ đối với phẩm giá con người, mà chỉ ba năm sau khi thành lập, Liên Hiệp Quốc đã công bố bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Ðây là một gia sản chung của nhân loại, nó bắt nguồn từ chính bản tính của con người, trong đó có phản ánh những đòi hỏi khách quan và không thể hủy bỏ được của một luật luân lý phổ quát.
Sống theo những khát vọng cao thượng nhất của mình, con người có thể làm được những điều xem ra vượt quá khả năng của nó. Ðó là sứ điệp chúng ta có thể đọc thấy trong Tin Mừng hôm nay: các môn đệ ra đi với hai bàn tay trắng, họ không có một khí giới nào khác ngoài sự siêu thoát và niềm tin vào quyền năng của Chúa Giêsu. Vậy mà khi nói về những thành quả của họ, chính Chúa Giêsu đã thốt lên: "Ta đã thấy Satan như tia chớp từ trời rơi xuống". Ðó chính là sức mạnh của những người mà Chúa Giêsu gọi là những kẻ bé mọn.
Ngày nay, người Kitô hữu chúng ta cũng có thể thực hiện được những điều cả thể ấy nếu chúng ta cũng biết trang bị cho mình một niềm tin vào quyền năng của Chúa. Những khát vọng đó là gì, nếu không phải là tự do, công bằng, bác ái, liên đới. Nếu chúng ta thực sự sống theo những khát vọng thâm sâu ấy, và sống tín thác nơi Thiên Chúa ngay cả khi gặp thất bại khổ đau trong cuộc sống, lúc đó chúng ta mới có thể hưởng được niềm vui đích thực như các môn đệ Chúa Giêsu ngày xưa đã tỏ bày khi họ gặp lại Chúa Giêsu.
Ước gì mỗi người chúng ta luôn hưởng nếm được niềm vui đích thực ấy trong cuộc sống hằng ngày. Ngay trong mảnh đất Gx…………….. thân yêu này.

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 26 Thường Niên - B




03/10. Thứ Bảy. Br 4,5-12.27-29; Lc 10,17-24
Bài Ðọc I - Br 4,5-12.27-29
Hỡi dân Thiên Chúa, Israel đáng ghi nhớ, hãy vững lòng. Các ngươi bị bán cho dân ngoại không phải để bị tiêu diệt, nhưng bởi các ngươi đã trêu chọc cơn thịnh nộ Thiên Chúa, nên các ngươi bị trao phó cho quân thù. Vì chưng, các ngươi đã khiêu khích Ðấng đã tạo thành các ngươi, là Thiên Chúa đời đời, các ngươi tế lễ cho ma quỷ, chớ không phải cho Thiên Chúa. Các ngươi đã bỏ quên Thiên Chúa, Ðấng đã nuôi dưỡng các ngươi, các ngươi đã làm phiền lòng vú nuôi các ngươi là Giêrusalem.
Nó đã chứng kiến cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, giáng xuống trên các ngươi, và nói rằng: "Hỡi những kẻ lân cận Sion, hãy nghe đây, vì Thiên Chúa đã đem đến cho ta cơn khóc lóc cả thể: ta đã nhìn thấy dân ta, con trai, con gái bị lưu đày do Ðấng Hằng Hữu trừng trị chúng. Ta đã vui mừng nuôi dưỡng chúng, nhưng ta đã khóc lóc phiền muộn tiễn chúng ra đi. Không một ai hân hoan cùng ta là kẻ goá bụa và âu sầu: tại tội lỗi con cái ta mà ta đã bị nhiều người lìa bỏ, vì chúng đã lánh xa lề luật Thiên Chúa.
"Các con ơi, hãy vững lòng, hãy kêu cầu cùng Chúa: vì Ðấng đã dẫn đưa các con, sẽ nhớ đến các con. Như lòng các con đã làm cho các con lạc đàng xa Thiên Chúa, thì khi ăn năn trở lại, các con sẽ tìm kiếm Người gấp mười lần. Vì Ðấng đã giáng hoạ trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng vĩnh cửu cùng với ơn cứu độ".
Tin Mừng - Lc 10,17-24
Khi ấy, bảy mươi hai ông trở về vui mừng và nói rằng: "Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con". Người bảo: "Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời". Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. - Cha Ta đã trao cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết". Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: "Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều các con xem thấy, vì chưng, Thầy bảo các con: Có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều các con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều các con nghe, mà đã chẳng được nghe".
Suy Niệm
Bài đọc thứ nhất hôm nay gợi cho tôi hai hình ảnh trái ngược nhau:
Thứ nhất là hình ảnh của sự gian nan khốn khó, của nước mắt: “Các ngươi bị bán cho dân ngoại…các ngươi đã khiêu khích Ðấng đã tạo thành các ngươi, là Thiên Chúa đời đời, các ngươi tế lễ cho ma quỷ, chớ không phải cho Thiên Chúa. Các ngươi đã bỏ quên Thiên Chúa, Ðấng đã nuôi dưỡng các ngươi, các ngươi đã làm phiền lòng vú nuôi các ngươi là Giêrusalem”.
Hình ảnh thứ hai tương phản lại với vẻ u buồn, đó là hình ảnh về sự phục hồi. Cảnh nô lệ, khổ đau không phải dẫn tới tiêu diệt, nhưng là một đường lối Thiên Chúa giáo dục dân Ngài. Hễ người ta biết sám hối ăn năn thì chắc sẽ được Chúa phục hồi: “Vì Ðấng đã dẫn đưa các con, sẽ nhớ đến các con. Như lòng các con đã làm cho các con lạc đàng xa Thiên Chúa, thì khi ăn năn trở lại, các con sẽ tìm kiếm Người gấp mười lần. Vì Ðấng đã giáng hoạ trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng vĩnh cửu cùng với ơn cứu độ".
Hai hình ảnh này gợi cho tôi về một cách sống đạo. Theo Chúa không phải là tìm một lối sống vô tội, vì ai cũng phạm tội (nhân vô thập toàn); nhưng quan trọng hơn hết là phải sám hối mỗi khi lầm lỗi: “Thì khi ăn năn trở lại, các con sẽ tìm kiếm Người gấp mười lần, vì Ðấng đã giáng hoạ trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng vĩnh cửu cùng với ơn cứu độ”.
Lạy Chúa xin cho con biết rằng con người con mỏng manh và dễ sa ngã. Mỗi lần thất bại xin cho con biết cậy vào Chúa để sám hối và vươn lên mỗi ngày. Amen.

S uy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 26 Thường Niên - B



02/10. Thứ Sáu. Lễ Các Thiên Thần Hộ Thủ. Xh 23,20-23a; Mt 18,1-5.10

Bài Ðọc I - Xh 23,20-23a


Ðây Chúa phán: "Này Ta sẽ sai thiên thần Ta đi trước mặt ngươi, gìn giữ ngươi khi đi đàng, và dẫn đưa ngươi đến nơi Ta đã dọn sẵn cho ngươi. Ngươi hãy ăn ở cẩn thận trước mặt người, hãy nghe lời người, và chớ cả lòng khi dể người: vì người sẽ không tha thứ cho ngươi khi ngươi phạm lỗi, bởi người mang lấy danh Ta trong người. Nếu ngươi nghe lời người, và tuân giữ tất cả những gì Ta truyền dạy, thì Ta sẽ là địch thù của những kẻ thù nghịch ngươi, và Ta sẽ trừng phạt những kẻ uy hiếp ngươi. Thiên thần Ta sẽ đi trước mặt ngươi".

Tin Mừng - Mt 18,1-5.10

Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?" Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời. Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời".

Suy Niệm

Lời Chúa hôm nay nhắc lại cho chúng ta một chân lý quan trọng: Có các Thiên thần. Các ngài là những thực tại thiêng liêng, được Thiên Chúa tạo dựng để phụng sự Chúa và giúp đỡ con người. Giáo lý Hội Thánh dạy cho chúng ta biết “mỗi tín hữu đều có một thiên thần hộ thủ bảo trợ và hướng dẫn đến sự sống đời đời” (GLHTCG số 336).

Vì thế Lời Chúa dạy chúng ta phải vâng lời các ngài: “Ngươi hãy ăn ở cẩn thận trước mặt người, hãy nghe lời người, và chớ cả lòng khi dể người: vì người sẽ không tha thứ cho ngươi khi ngươi phạm lỗi, bởi người mang lấy danh Ta trong người”.

Kế đến, chúng ta cũng phải kính trọng các ngài nữa: “Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời".

Nếu biết vâng nghe và kính trọng các thiên thần, chúng ta sẽ sống trong sự chở che của Thiên Chúa: “Nếu ngươi nghe lời người, và tuân giữ tất cả những gì Ta truyền dạy, thì Ta sẽ là địch thù của những kẻ thù nghịch ngươi, và Ta sẽ trừng phạt những kẻ uy hiếp ngươi”.

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho con Thiên Thần hộ thủ. Các ngài rất gần với con để bảo vệ và gìn giữ con. Xin dạy con biết nghe lời và kính trọng Ngài để được sống trong sự chở che của Chúa và cư ngụ dưới bóng Đấng Toàn Năng. Amen.

02/10/2015 Thứ Sáu Mùa Thường Niên Năm lẻ



Lễ Thiên Thần Bản Mệnh
PHÚC ÂM: Mt 18, 1-5. 10
"Các thiên thần của họ trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời".
Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?" Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời. Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời". Đó là lời Chúa.
CHIA SẺ PHÚC ÂM:
Tin Mừng Mátthêu được cấu trúc xoay quanh năm diễn từ dài của Chúa Giêsu, và diễn từ thứ tư bắt đầu với chương 18 nói về nếp sống của người môn đệ trong cộng đoàn. Tin Mừng hôm nay nhắc đến hai đặc điểm của nếp sống người môn đệ trong cộng đoàn.
Trước hết là thái độ sống trẻ thơ. Một tiểu thuyết gia nọ đã đưa ra nhận định: "Khi người lớn chúng ta không còn giữ liên hệ nào với các trẻ nhỏ, thì chúng ta không còn giữ được tính người nữa, mà đã trở thành như những chiếc máy chỉ biết ăn uống và kiếm tiền". Lòng tin tưởng của trẻ thơ gợi lên cho chúng ta về sự tin tưởng mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta phải có đối với Thiên Chúa Cha, Ðấng ngự trên trời. Thái độ trẻ thơ khâm phục trước vũ trụ và thiên nhiên nhắc nhớ sự khâm phục mà chúng ta cần có đối với vũ trụ do Thiên Chúa Cha chúng ta dựng nên. Thái độ đáp trả của trẻ nhỏ trước tình yêu thương nhắc chúng ta phải đáp trả đối với tình yêu thương của Thiên Chúa.
Nhận định trên đây giúp chúng ta hiểu tại sao Chúa Giêsu muốn các môn đệ trong cộng đoàn mà Ngài thiết lập phải trở nên như những trẻ nhỏ: đơn sơ, tin tưởng phó thác, không có thái độ kẻ cả.
Những đức tính tốt của tuổi thơ sẽ giúp cho các thành phần trong cộng đoàn chấp nhận và phục vụ nhau, không kỳ thị phân biệt. Cộng đoàn những con người cụ thể dĩ nhiên có những khuyết điểm, những bất toàn, tội lỗi. Chúa Giêsu biết rõ điều đó, nhưng Ngài không muốn môn đệ Ngài có thái độ sống kỳ thị tách biệt khỏi những người khác, nhất là những người tội lỗi. Trái lại, Chúa Giêsu đã mở ra một viễn tượng mới, Ngài mạc khải thái độ nhân từ thương xót của Thiên Chúa đối với những người tội lỗi, đến nỗi đã bỏ 99 con chiên để đi tìm một con chiên lạc, và vui mừng khi tìm được nó. Chúa Giêsu mời gọi con người ăn năn sám hối trở về với sự thật, với tình thương và với người anh em.
Xin Chúa cho chúng ta sống tinh thần trẻ thơ trước mặt Chúa và trong tương quan với người khác. Xin cho chúng ta sống tin tưởng, yêu thương phục vụ mọi người vì tình yêu Chúa.AMEN.


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.