Khi
ấy, vào ngày Sabát, Ðức Giêsu băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói
và bắt đầu bứt lúa ăn. Những người Pharisêu thấy vậy, mới nói với Ðức Giêsu:
“Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sabát!” Người đáp:
“Các ông chưa đọc trong Sách à? Vua Ðavít đã làm gì, khi vua và thuộc hạ đói
bụng? Vua vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này,
họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. Hay các ông chưa đọc
trong sách Luật rằng ngày sabát, các tư tế trong Ðền Thờ vi phạm luật sabát mà
không mắc tội đó sao? Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Ðền Thờ nữa.
Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân, chứ đâu cần lễ
tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. Quả thế, Con Người làm chủ ngày
sabát.”
CẦN MỘT TẤM LÒNG
Một gia đình nọ có hai người con. Người con thứ nghèo khổ nhưng
hiếu thảo, luôn cố gắng phụng dưỡng cha mẹ. Người con cả giàu có, hàng tháng
gửi tiền về cho cha mẹ, nhưng rất hiếm khi thăm hỏi, an ủi và quan tâm đến cha
mẹ những khi ốm đau.
Sống trong xã hội văn minh và tiến bộ hôm nay, lẽ ra con người
phải được vui vẻ và hạnh phúc hơn. Thế nhưng, đau khổ, bất hạnh vẫn đang diễn
ra khắp nơi trên thế giới. Tại sao vậy? Thưa, vì thiếu tấm lòng.
Nền văn hóa công nghiệp giúp con người năng động, nhạy bén trong
công việc nhưng cũng dễ trở nên vô tâm, vô cảm với người khác. Vì thế, Đức
Giêsu mời gọi chúng ta hãy sống với nhau bằng một tấm lòng nhân hậu. Và tấm
lòng nhân hậu này thì quý giá hơn tất cả các của lễ khác như hoa, nến… Đó cũng
chính là của lễ đẹp lòng Thiên Chúa hơn cả.
Lạy Chúa, xin thương biến đổi chúng con! Nhờ đó, chúng con vui
sống trong tình mến Chúa yêu người mỗi ngày một hơn.