Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 32 Thường Niên - B

14/11. Thứ Bảy. Kn 18,14-16;19,6-9; Lc 18, 1-8
Bài Ðọc I - Kn 18,14-16;19,6-9
Ðang lúc yên tĩnh bao trùm vạn vật, và đêm đã tới nửa vòng xoay: từ vương toà trên trời cao, lời toàn năng của Chúa tựa như một dũng sĩ rắn rỏi xông tới giữa miền đất bị tiêu diệt, tựa như gươm bén mang mệnh lệnh cố định của Chúa, đứng sừng sững, đầu chạm trời, chân đạp đất, gieo chết chóc khắp muôn loài.
Và muôn loài được tác tạo như thuở ban đầu, phụng lệnh Chúa để gìn giữ thần dân Chúa được an toàn, vì Chúa đã khiến mây bao phủ trại binh họ, và từ nơi trước kia đầy nước, đã xuất hiện vùng đất ráo khô. Và giữa Biển Ðỏ đã xuất hiện một lối đi không có chướng ngại, và từ vực sâu xuất hiện một cánh đồng xanh tươi. Toàn dân được tay Chúa che chở, đi qua nơi ấy và chiêm ngưỡng những diệu kỳ phi thường của Chúa. Lạy Chúa, họ như đàn ngựa giữa bãi cỏ, như đoàn chiên nhảy mừng, họ tán dương Chúa, là Ðấng đã giải thoát họ.
Tin Mừng - Lc 18, 1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng:
"Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: "Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù". Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: "Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc".
Rồi Chúa phán: "Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?"
Suy niệm
Những lời cầu nguyện của con người dâng lên Thiên Chúa đôi khi như trôi vào im lặng, chẳng có gì có thể cho thấy con người được Thiên Chúa nhậm lời. Tuy nhiên, qua bài Tin mừng ngày hôm nay, Chúa Giêsu muốn nói với các môn đệ rằng, những lời cầu nguyện ấy Thiên Chúa Cha nhân từ đã nhậm lời rồi, nhưng cách đáp lại và ban ơn thì con người chưa thể nhận biết được.
Điều này càng rõ hơn khi chúng ta suy gẫm ở bài đọc I. Giữa không gian tĩnh lặng của canh tàn, lúc con người và vạn vật đều chìm sâu trong giấc ngủ thì Thiên Chúa đã ban lời của Người, lời đem lại sự giải thoát cách diệu kỳ. Lời đó làm bừng lên sức sống mãnh liệt, như ngựa chăn ngoài đồng, như chiên nhảy tung tăng. Và lúc đó dân của Nguời mới thấy được tình thương và uy quyền của Thiên Chúa mà họ tôn thờ, và toàn dân đã vang lời tán tụng.
Lạy Chúa, nhiều lúc chúng con nản chí khi những lời nguyện xin của mình trôi vào thinh lặng, nhiều lúc chúng con than phiền trách móc Chúa sao nỡ làm ngơ. Nhưng Lời Chúa ngày hôm nay đã củng cố đức tin cho chúng con rất nhiều. Chúa là người Cha nhân từ chẳng lẽ không yêu thương con cái của mình sao? Chính Chúa Giêsu đã bảo đảm điều đó cho chúng con: “Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Lạy Chúa, xin củng cố niềm tin cho chúng con . Amen.

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 32 Thường Niên - B

13/11. Thứ Sáu. Kn 13,1-9; Lc 17,26-37
Bài Ðọc I - Kn 13,1-9
Khờ dại thay tất cả những người không chịu nhận biết Chúa, và cả những người không biết căn cứ vào các sự vật hữu hình để tìm hiểu Ðấng Tự Hữu, và không chú ý đến các công trình để biết ai là Ðấng Hoá công. Nhưng họ kể lửa, gió, khí thiêng, bầu trời đầy tinh tú, nước lũ, mặt trời, mặt trăng là những thần minh bá chủ hoàn cầu. Nếu họ say mê vẻ đẹp của các vật đó mà kể chúng là chúa tể, thì phải biết rằng: Ðấng quản trị các vật đó còn tốt đẹp hơn bội phần, vì chính Ðấng tác sinh thiện mỹ, đã tạo thành mọi vật đó. Hoặc nếu họ ngạc nhiên về năng lực và kỳ công của những tạo vật đó, thì do đó họ phải hiểu rằng Ðấng đã tạo thành các vật đó, còn có quyền lực hơn nhiều, vì do sự cao sang tốt đẹp của tạo vật mà người ta có thể nhìn biết Ðấng tạo dựng mọi loài.
Dầu sao họ cũng không đáng trách mấy, vì chưng, có lẽ họ lầm trong khi tìm kiếm Chúa, và muốn gặp Người. Họ tìm kiếm, khi sống giữa các kỳ công của Chúa, nhưng họ ngộ nhận khi thấy các vật kia tốt đẹp.
Tuy vậy, chính họ cũng không đáng được tha thứ, vì nếu họ có khả năng nhận thức để truy tầm càn khôn, sao họ lại không nhận thấy cách dễ dàng hơn chính Chúa tể càn khôn?
Tin Mừng - Lc 17,26-37
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như sự kiện đã xảy ra thời Noe thế nào, thì trong ngày Con Người cũng xảy đến như vậy. Thiên hạ cứ ăn uống, cưới vợ gả chồng, mãi cho tới ngày Noe vào tầu, rồi nước lụt đến tiêu diệt mọi người.
"Lại cũng như đã xảy ra thời ông Lót: người ta ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất, nhưng ngày ông Lót ra khỏi thành Sôđôma, thì trời liền mưa lửa và sinh diêm, tiêu diệt mọi người. Cũng sẽ xảy như thế trong ngày Con Người xuất hiện.
"Trong ngày đó, ai ở trên mái nhà có đồ vật trong nhà, thì chớ xuống lấy đi; và ai ở ngoài đồng cũng đừng trở về. Các con hãy nhớ trường hợp vợ ông Lót. Ai lo cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất sự sống mình thì giữ được nó.
"Thầy bảo các con: Trong đêm ấy sẽ có hai người trên một giường, thì một người bị đem đi, và người kia sẽ được để lại. Hai phụ nữ xay cùng một cối, thì một người sẽ bị đem đi, còn người kia sẽ được để lại. Hai người ở ngoài đồng, thì một người bị đem đi, và người kia được để lại".
Các môn đệ thưa Chúa rằng: "Lạy Thầy, chuyện đó ở đâu vậy?" Người phán bảo các ông: "Xác ở đâu thì diều hâu tựu lại đó".
Suy niệm
Điều răn thứ nhất dạy phải thờ phượng Thiên Chúa và kính mến Người trên hết mọi sự. Nghĩa là chúng ta chỉ thờ duy nhất một Thiên Chúa mà thôi, không được thờ các loài thụ tạo. Đó là thiên luật. Thế nhưng trong cuộc sống thường ngày nhiều người quên đi lời dạy này, thay vì thờ Thiên Chúa thì họ thờ tạo vật; thay vì tìm Thiên Chúa để thi hành Thánh ý Chúa thì họ chạy tìm tà thần và làm theo hướng dẫn của loài thụ tạo. Không phải họ không biết đó là sai, là nghịch điều Chúa dạy, nhưng họ cố tình làm chuyện đó: thờ tà thần, xem bói, đồng bóng.... Họ tin vào quyền lực tà thần hơn tin vào quyền năng Thiên Chúa. Họ chạy theo bò vàng và chối bỏ Đấng Tạo Thành nên họ. Chúa nói, những người đó cũng không đáng được tha thứ vì nếu họ có khả năng nhận thức để truy tầm càn khôn, sao họ lại không nhận thấy cách dễ dàng hơn chính Chúa Tể càn khôn.
Bài Tin mừng hôm nay cũng cho thấy rõ điều đó. Những người thời Noe, thời ông Lót đều say sưa “con bò vàng”, mê đắm các tạo vật mà không lo tìm thánh ý Thiên Chúa, và họ cũng không được tha bởi Thiên Chúa đã trừng trị họ bằng lụt hồng thủy và phải bị thiêu rụi trong mưa lửa và diêm sinh.
Cuộc sống chúng ta hôm nay cũng thế, nếu chúng ta lo chạy theo tạo vật mà không lo tìm Thánh ý Thiên Chúa thì chúng ta cũng chẳng được tha.
Lạy Chúa, xin mở đôi mắt đức tin của con để khi con ngắm xem tạo vật do Chúa dựng nên con biết ca tụng Chúa. Khi con ngắm những phát minh phi thường của thế giới này, con nhận ra được Chúa còn phi thường và quyền năng hơn biết mấy, nhờ đó con luôn phó thác và yêu mến Chúa hơn. Amen.

THỨ SÁU SAU CN 32 TN NĂM B

Trong những cuốn phim giả tưởng do trung tâm điện ảnh Holywood sản xuất trong thời gian gần đây, gây nhiều ấn tượng nhất có lẽ là cuốn phim: "Ngày Tận Cùng Của Trái Ðất". Cũng giống như thời Noê, chỉ có 50 người chuẩn bị kịp, họ đã đi vào trong một phi thuyền đặc biệt và tránh được thiên tai xẩy ra cho trái đất, họ đã đi đến một hành tinh khác, và như vậy bảo đảm cho sự trường tồn của nhân loại. Với những xảo thuật tân tiến, cuốn phim đã tạo ra những ấn tượng mạnh cho tất cả mọi người yêu mến điện ảnh. 
Tuy nhiên, cũng như tất cả những lời đe dọa do nhiều giáo phái tung ra, những hình ảnh của cuốn phim dù khủng khiếp đến đâu, cũng chỉ là những hình ảnh, nghĩa là mời gọi người xem, suy nghĩ về một thực tại khác sâu xa hơn, thường được gọi là thực tại cánh chung. Khi Thiên Chúa cho trận lụt hồng thủy xảy ra, Thiên Chúa đã cảnh tỉnh con người qua một thời gian lâu dài, người qua kẻ lại chứng kiến việc làm của cha con ông Noe đóng tầu, họ tỏ ra cười cợt chế diễu gia đình ông. Nhân loại vẫn sống trong vòng sa đọa, tội lỗi, và con người vẫn tiếp tục sống trong vòng trụy lạc. Rồi biến cố thời ông Lót cũng vậy, từ trời cao Thiên Chúa thấy con người lại tiếp tục sa vào chốn ăn chơi trụy lạc. Trước khi Thiên Chúa trừng phạt thành Sôđôma, Abraham đã xin Thiên Chúa tỏ lòng nhân hậu nếu trong thành có được 50 người công chính, thì xin Người nguôi giận và tha cho thành này, Abraham đã mạnh dạn thưa với Thiên Chúa nếu tìm được những người lành từ con số 50 người, xuống còn 45, rồi 30, 20 và sau cùng nếu ông tìm được 10 người công chính thì Người có sẵn sàng tha thứ không? Tình thương của Thiên Chúa vẫn dạt dào dành cho con người, nếu trong thành có được mười người công chính thì Người sẽ không thực hiện việc này nữa. Và kết quả, chúng ta đã biết quá rõ: Thành Sôđôm và Gômora đã bị hủy diệt.
Trải qua hơn hai ngàn năm, ơn cứu độ của Thiên Chúa đã đến, Ngôi Hai Thiên Chúa đã mang thân phận là một con người như chúng ta, Người sinh ra, cùng sống, cùng ăn, cùng lao động, ngủ nghỉ, cũng có lúc vui lúc buồn và Người đã chết vì tội của chúng ta. Thế nhưng, Chúa đã chiến thắng sự chết: Người đã Phục Sinh khải hoàn. Ơn cứu độ của Thiên Chúa đã hoàn thành để dành riêng cho nhân loại. Thế nhưng, con người vẫn ngoảnh mặt quay lưng, xem ơn cứu độ của Thiên Chúa là trừu tượng viễn vông, những lời cảnh tỉnh của Thiên Chúa như là lời đe dọa. Theo bảng thống kê dân số trên thế giới vào năm 2013 ước tính khoảng gần 8 tỷ người. Số tín hữu Công Giáo khoảng hơn 1,2 tỷ. Số nhưng người tin có Thiên Chúa theo các tôn giáo khác khoảng 2,5 tỷ. Con người vẫn miệt mài sống xa dần với Thiên Chúa, đôi khi còn bài xích bôi nhọ, vu khống đặt điều … xem Thiên Chúa là hư không xa vời viễn vông.
Bài tin Mừng cho chúng ta thấy Chúa tiên báo ngày Người đến sẽ xảy ra như chuyện lụt hồng thủy và gia đình ông Noe được cứu, như chuyện hủy diệt thành Sôđôm và gia đình ông Lót được cứu nhưng vì vợ ông đã ngoảnh mặt ngó lại đã bị hóa thành tượng muối. Trong tâm tình của những tuần lễ cuối năm phụng vụ, chúng ta hãy hồi tâm nhìn lại cách sống của chính mình, chúng ta đã giữ đạo đúng với tinh thần giáo lý của đạo Chúa chưa? Hay chúng ta cũng như dân riêng của Thiên Chúa ngày trước, ăn chơi sa đọa, ham mê thú vui trần thế, xem cuộc sống vật chất hơn tinh thần đạo đức. Ngày nay trước một nền văn minh tiến bộ, con người chúng ta đang dần xa Chúa nhiều hơn qua những lôi cuốn cám dỗ của trần thế: cờ bạc, rượu chè, hút chích, hưởng thụ, sống ảo, cướp của, giết người, phá thai … Ngày Chúa tái lâm ngự đến, chúng ta luôn tin nhận và biết sẽ có ngày đó, “ngày sau bởi trời lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết.” (kinh tin kính), nhưng chúng ta không thể biết ngày đó đến vào thời điểm nào. Chính vì lẽ ấy, điều quan trọng hơn hết, chúng ta nên kiểm điểm lại cách giữ và sống đạo hiện tại chúng ta đang diễn tiến như thế nào: có đúng là một đời sống chính danh Kitô hữu hay chưa?
Xin Chúa giúp chúng con biết thành tâm nhìn lại chính mình, biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa dạy. Sửa lại những thiếu sót của mỗi người chúng con. Để khi Chúa đến, chúng con sẽ là những thành viên được đứng trong hàng ngũ đón chào Chúa ngự đến, cùng hân hoan tiến vào đền thánh , tôn vinh chúc tụng Chúa muôn đời. Amen.