Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

29.12.2015 – Thứ ba

 Lc 2, 22-35
Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Môsê, bà Maria và ông Giuse đem con lên Giêrusalem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa”, và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. Và này đây, tại Giêrusalem, có một người tên là Simêon. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Ðấng Kitô của Ðức Chúa. Ðược Thần Khí run rủi, ông lên Ðền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giêsu đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
Ðó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ítraen Dân Ngài.
Cha mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Simêon vừa nói về Người. Ông Simêon chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Maria, mẹ của Hài Nhi: “Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ítraen phải vấp ngã hay được trỗi dậy. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng. Còn chính bà, thì một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà, ngõ hầu những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người phải lộ ra.”
Suy niệm:
Tin mừng theo thánh Lu-ca hôm nay thuật lại cho chúng ta việc Đức Maria và thánh Giuse đã dâng hiến Đức Giêsu trong đền thờ theo luật dạy (c 22-23). Theo như luật Mô-sê, thì Thiên Chúa truyền rằng: “Hãy thánh hiến cho Ta mọi con so, mọi con đầu lòng trong số con cái Ít-ra-en, dù là người hay thú vật, nó thuộc về Ta” (Xh 13,2). Lệnh truyền ấy được thực thi cách nghiêm túc bởi con cái Ít-ra-en, và gia đình của Giuse - Đức Maria cũng không ngoại lệ. Nhưng có thể chúng ta sẽ thắc mắc, tại sao Đức Giêsu là Ngôi Lời nhập thể, là Thiên Chúa thật mà lại phải làm theo tục lệ ấy? Nó có ý nghĩa gì trong niềm tin của chúng ta?
Để trả lời cho câu hỏi ấy, chúng ta cùng chiêm ngắm thái độ vâng phục của gia đình thánh gia và lòng hân hoan nhờ sự kiên nhẫn của cụ già Si-mê-on.
1.   Đức Maria và Giuse, khiêm tốn và trung tín trong mọi biến cố.
Một gia đình nhỏ miền quê nghèo, chỉ có thể mang theo lễ vật tối thiểu (đôi chim gáy hay cặp bồ câu non) và dẫn con mình lên dâng cho Thiên Chúa. Dù rằng, cả hai ông bà đều được sứ thần mặc khải về Đấng Em-ma-nu-el, vị Thiên Chúa làm người để cứu độ muôn dân. Nhưng các ngài vẫn làm theo chỉ dẫn của luật Mô-sê mà không đòi thêm một đối xử đặc biệt hay một ân huệ nào khác.
Đến lúc dâng Đức Giêsu trong đền thờ, ông già thánh thiện Si-mê-on đã bế Đức Giêsu trên tay và hân hoan nói tiên tri về Ngài “ơn cứu độ của Ít-ra-el” (c 30-32), thì ông bà vẫn im lặng, suy gẫm mọi lời của cụ già mà không có thái độ tự mãn hay kiêu hãnh về vai trò của mình.
Đó quả là thái độ khiêm tốn và vâng phục cách tín trung trong mọi biến cố của các ngài. Điều đáng cho ta suy ngẫm.
2.   Cậu bé Giê-su, nêu gương giữ luật.
Cậu bé Giê-su ấy chính là Ngôi Lời nhập thể, nhưng lại chọn hiện diện với con người bằng thân phận nghèo hèn, để thấu cảm cảm sự “cùng khổ khốn cùng” của con người nơi dương thế (sinh ra nơi hang lừa, chết nhục trên thập tự). Vị Thiên Chúa ấy đã chịu để cho cha mẹ dâng mình cho Thiên Chúa Cha theo lề luật. Đó là thái độ rất “người”, mà đã là người thì luôn tùng phục Đấng tác tạo nên mình. Ngài đã không đòi hỏi một vị thế của Thiên Chúa ở trần thế, nhưng là một mẫu gương vâng phục Chúa Cha trong mọi sự bởi nhân tính của mình. Tôi là thụ tạo, chẳng lẽ tôi nên làm khác hơn Đức Giêsu chăng?
3.   Cụ già Si-mê-on, khát khao và kiên nhẫn đợi chờ ơn cứu độ.
Cụ già Si-mê-on là con người kiên nhẫn, thánh thiện và hằng khát khao ơn cứu độ của It-ra-el. Bởi lòng khát khát mãnh liệt ấy của cụ, Thiên Chúa đã hứa cho cụ thấy Đấng Mê-si-a trước lúc nhắm mắt lìa trần. Hôm nay, được Thánh Thần thúc đẩy, cụ đã vào đền thờ và được bồng ẩm Đức Giêsu trên đôi tay của mình và miệng không ngớt lời hân hoan ca tụng (x. c 27-32). Thiên Chúa đã hoàn tất ước mơ của cụ, và cũng là ước mơ cho dân tộc It-ra-el, cho mỗi người chúng ta.
Trong đời sống đạo, tôi có khát khao Chúa, khát khao ơn cứu độ cho chính tôi như thế chăng?
Chiêm ngắm các nhân vật trong đoạn Kinh Thánh hôm nay, giúp chúng ta ý thức lối sống đạo của mình bằng hai thái độ.
-                     Vâng phục và thực thi luật Chúa cách khiêm tốn và trung thành như gia đình Chúa. Bởi Luật Chúa là luật sự sống, sẽ dẫn chúng ta đến sự thiện hảo và vinh phúc vĩnh cửu.
-                     Lòng khát khao chờ đợi Chúa như cụ già Si-mê-on. Bởi lẽ, chỉ có lòng khát khát chân thành, sự kiên nhẫn bền chí mới giúp chúng ta gặp được Chúa trong đời sống này. Nhờ đó, ta luôn vui tươi hạnh phúc qua lối sống của người Ki-tô hữu và vững tâm mong đợi Chúa đến lần thứ hai.
Lạy Chúa Giê-su Hài Đồng, xin ban cho chúng con Thánh Thần bình an và hoan lạc của Chúa, để trong mọi bộn bề của đời sống thường nhật chúng con biết tin tưởng và tín thác vào Lòng Thướng Xót của Chúa. Amen.
(Xuân Hạ, O.M.I)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét