07/10. Thứ Tư. Lễ Đức Mẹ Mân Côi. Cv. 1,12-14; Lc 1,26–38
Bài Đọc I - Cv. 1,12-14
Bấy giờ các ông từ núi gọi là núi Ô-liu trở về Giê-ru-sa-lem. Núi này ở gần Giê-ru-sa-lem, cách đoạn đường được phép đi trong ngày sa-bát. Trở về nhà, các ông lên lầu trên, là nơi các ông trú ngụ. Đó là các ông : Phê-rô, Gio-an, Gia-cô-bê, An-rê, Phi-líp-phê, Tô-ma, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và Giu-đa con ông Gia-cô-bê. Tất cả các ông đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện cùng với mấy người phụ nữ, với bà Ma-ri-a thân mẫu Đức Giê-su, và với anh em của Đức Giê-su.
Tin Mừng - Lc 1,26–38
Khi ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: "Kính chào Trinh Nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ". Nghe lời đó, Trinh Nữ bối rối và tựhỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: "Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này Trinh Nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận.
Nhưng Maria thưa với thiên thần: "Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?"
Thiên thần thưa: "Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được".
Maria liền thưa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền". Và thiên thần cáo biệt trinh nữ.
Suy niệm
Tháng Mân Côi gợi hứng và gợi nhắc các tín hữu về lòng mến yêu đối với Đức Maria cách đậm nét. Và lòng yêu mến đó được thể hiện cụ thể qua những tràng chuỗi Mân côi mà người tín hữu sốt sắng cử hành: miệng đọc và lòng suy. Như vậy, Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa được cô đọng qua những mầu nhiệm (Vui, Sáng, Thương, Mừng), mà cùng với Đức Maria, người Kitô hữu điểm lại và tin nhận ơn cứu độ mà Thiên Chúa đã thực hiện cho cuộc đời và cho mỗi người. Như vậy, qua tràng chuỗi Mân Côi, Mẹ dắt con cái trở về với ơn nghĩa của Chúa.
Mỗi khoảnh nhắc trong ngày sống, môi miệng hay lòng trí người tín hữu vẫn có thể vang lên câu ngợi khen “Kính mừng Maria”. Như thế, khi chân nhận Mẹ Maria “đầy ơn phúc” và “được Chúa ở cùng”, là tôi nhận ra hạnh phúc ấy của Mẹ như một phần thưởng đặc biệt Chúa ban, và cũng thầm mong ân huệ đó cũng thuộc về phận đời mình: đầy ơn phúc và được Chúa ở cùng. Như thế, khi cất lời xin “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con…”, là tôi tuyên nhận quyền năng cầu bầu phù hộ của Mẹ trên kiếp người yếu đuối, rất cần sự nâng đỡ bằng ơn thánh của cuộc đời tôi.
Mong sao, chuỗi Mân Côi mỗi ngày và mỗi khoảnh khắc, luôn làm tôi gần Mẹ trong thân thiện và yêu mến.
Mong sao, nhờ biết sống như Mẹ, “ơn phúc” và sự “Thiên Chúa ở cùng” sẽ là phần thưởng dành cho tôi “khi nay” và “trong giờ lâm tử”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét