Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

“Để rồi xem!”

“Để rồi xem!”
Ngày xửa ngày xưa ở đất nước Trung Quốc có một anh nông dân nghèo khốn khổ. Anh ta không có nhiều tiền và để thay thế máy kéo, anh sử dụng một con ngựa già để cày xới cánh đồng của mình.



Một buổi trưa hôm nọ, trong khi đang làm việc trên cánh đồng, con ngựa già đột nhiên lăn đùng ra chết. Mọi người trong vùng thấy vậy liền nói: “Ồ, thật là một điều khủng khiếp đã xảy ra”. Nhưng anh nông dân chẳng tỏ vẻ gì lo lắng, anh ta vẫn bình tĩnh đáp lại: “Để rồi xem”. Sau đó, vì cảm phục bản lĩnh của anh nông dân nghèo lạc quan, mọi người trong làng tụ tập lại và góp tiền mua tặng anh ta một con ngựa mới coi như là một món quà chia sẻ rủi ro.
Bây giờ, phản ứng của mọi người là: “Anh ta là một người may mắn!”. Nhưng anh nông dân chỉ nói: “Để rồi xem”.
Hai ngày sau, con ngựa mới phóng qua rào và chạy mất. Mọi người trong làng lắc đầu than: “Thật là một anh chàng tội nghiệp”. Anh nông dân mỉm cười và nói: “Để rồi xem”.
Sau một vài ngày dạo chơi, rốt cuộc, con ngựa cũng tìm được đường về nhà, và mọi người một lần nữa lại mừng cho anh: “Thật là một anh chàng tốt số”. Nhưng anh nông dân chỉ lại nói: “Để rồi xem”. 
Không lâu sau, khoảng vào cuối năm, anh nông dân trẻ trong một cú té ngựa đã bị gãy chân. Người trong làng bàn tán: “Thật tiếc cho anh nông dân đen đủi”. Anh nông dân vẫn thản nhiên: “Để rồi xem”.
Hai ngày sau, quân đội đến làng để bắt quân dịch. Khi họ trông thấy anh nông dân với chiếc chân bó bột, họ đã không nhận anh. Được dịp, mọi người lại xì xào: “Số anh ta hên thật". Anh nông dân trẻ cũng chỉ cười: “Để rồi xem”...
Bài học rút ra từ câu chuyện này là...
... Trong cuộc sống, không có gì là chắc chắn. Nhiều lần chúng ta cứ tưởng rằng đấy là tai họa nhưng thực chất đó lại là một món quà ẩn dấu. Và khi tâm hồn chúng ta rộng mở, tất cả những trở ngại hay tình huống khó khăn mà chúng ta gặp trong cuộc sống sẽ biến thành những phần thưởng mà từ đó chúng ta có thể rút ra được những bài học quý giá.
Như nhà thuyết giáo Fra Giovanni đã từng nói: “Những điều mà chúng ta cho rằng đó là thử thách, đau khổ, trách nhiệm... cứ tin tôi đi, điều kỳ diệu nằm sâu trong đó."
Sau buổi biểu diễn ở trại dưỡng lão, Justin hỏi tôi có giận cậu không. Tôi lắc đầu. Đúng ra, tôi phải cảm ơn cậu bé. Nếu ai cũng đứng trên sự hoàn mỹ của cá nhân mình để xử sự với người khác, thì chúng ta sẽ không bao giờ có 1 thế giới vững bền.
Một buổi trưa hôm nọ, trong khi đang làm việc trên cánh đồng, con ngựa già đột nhiên lăn đùng ra chết. Mọi người trong vùng thấy vậy liền nói: “Ồ, thật là một điều khủng khiếp đã xảy ra”. Nhưng anh nông dân chẳng tỏ vẻ gì lo lắng, anh ta vẫn bình tĩnh đáp lại: “Để rồi xem”. Sau đó, vì cảm phục bản lĩnh của anh nông dân nghèo lạc quan, mọi người trong làng tụ tập lại và góp tiền mua tặng anh ta một con ngựa mới coi như là một món quà chia sẻ rủi ro.
Bây giờ, phản ứng của mọi người là: “Anh ta là một người may mắn!”. Nhưng anh nông dân chỉ nói: “Để rồi xem”.
Hai ngày sau, con ngựa mới phóng qua rào và chạy mất. Mọi người trong làng lắc đầu than: “Thật là một anh chàng tội nghiệp”. Anh nông dân mỉm cười và nói: “Để rồi xem”.
Sau một vài ngày dạo chơi, rốt cuộc, con ngựa cũng tìm được đường về nhà, và mọi người một lần nữa lại mừng cho anh: “Thật là một anh chàng tốt số”. Nhưng anh nông dân chỉ lại nói: “Để rồi xem”. 
Không lâu sau, khoảng vào cuối năm, anh nông dân trẻ trong một cú té ngựa đã bị gãy chân. Người trong làng bàn tán: “Thật tiếc cho anh nông dân đen đủi”. Anh nông dân vẫn thản nhiên: “Để rồi xem”.
Hai ngày sau, quân đội đến làng để bắt quân dịch. Khi họ trông thấy anh nông dân với chiếc chân bó bột, họ đã không nhận anh. Được dịp, mọi người lại xì xào: “Số anh ta hên thật". Anh nông dân trẻ cũng chỉ cười: “Để rồi xem”...
Bài học rút ra từ câu chuyện này là...
... Trong cuộc sống, không có gì là chắc chắn. Nhiều lần chúng ta cứ tưởng rằng đấy là tai họa nhưng thực chất đó lại là một món quà ẩn dấu. Và khi tâm hồn chúng ta rộng mở, tất cả những trở ngại hay tình huống khó khăn mà chúng ta gặp trong cuộc sống sẽ biến thành những phần thưởng mà từ đó chúng ta có thể rút ra được những bài học quý giá.
Như nhà thuyết giáo Fra Giovanni đã từng nói: “Những điều mà chúng ta cho rằng đó là thử thách, đau khổ, trách nhiệm... cứ tin tôi đi, điều kỳ diệu nằm sâu trong đó."
Sau buổi biểu diễn ở trại dưỡng lão, Justin hỏi tôi có giận cậu không. Tôi lắc đầu. Đúng ra, tôi phải cảm ơn cậu bé. Nếu ai cũng đứng trên sự hoàn mỹ của cá nhân mình để xử sự với người khác, thì chúng ta sẽ không bao giờ có 1 thế giới vững bền.

Tin Đồn



Một bà có tính hay hóng hớt đi đâu cũng buông chuyện ngồi lê đôi mách về người hàng xóm của mình. Chỉ vài ngày sau, cư dân quanh vùng ai cũng biết. Nạn nhân của câu chuyện ngồi lê đôi mách kia  bị tổn thương nặng nề. Mãi sau, bà có tính hóng hớt mới biết câu chuyện ngồi lê đôi mách mà mình rêu rao không hề đúng sự thật. Bà thấy hối hận, bèn tìm tới ông lão thông thái nhất làng xin ông lời khuyên làm sao để sửa chữa sai lầm của mình.
Ông lão thông thái bảo bà:
- Con hãy ra chợ mua một con gà, giết thịt mang về đây. Khi về hãy nhổ sạch lông gà và thả dọc đường.
Bà thấy ngạc nhiên với lời khuyên kỳ lạ này, nhưng cũng làm theo.
Ngày kế tiếp, ông lão thông thái lại bảo bà:
- Bây giờ con đi nhặt hết mớ lông gà mà hôm qua con đã thả dọc đường mang về đây cho ta.
Bà đi lại trên con đường cũ, hoảng hốt khi thấy gió đã thổi tung lông gà đi đâu hết cả. Bà lang thang tìm kiếm hàng giờ liền, nhưng cũng chỉ tìm được một ít lông gà mà thôi.
- Con thấy chưa – lúc này ông lão thông thái mới nghiêm nghị nói. Thả lông gà đi thì dễ, nhặt lại mới khó. Chuyện ngồi lê đôi mách cũng vậy: buông một tin đồn bậy bạ dễ như trở bàn tay, nhưng một khi lỡ phao tin đồn nhảm, con sẽ không bao giờ sửa chữa được sai lầm của mình.

Sưu tầm 

NGÀY 18-5 THỨ HAI SAU CHÚA NHẬT VII PHỤC SINH

LỜI CHÚA: Ga 16, 29 -33
29 Các môn đệ Người thưa: "Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa.30 Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến."31 Đức Giê-su đáp: "Bây giờ anh em tin à?32 Này đến giờ -và giờ ấy đã đến rồi- anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy.33 Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian."

SUY NIỆM“Can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33)
Lời cuối cùng của chương 16 theo Tin Mừng Thánh Gioan đã kết thúc diễn từ giã biệt bắt đầu từ Bữa Tiệc Ly với việc rửa chân cho các môn đệ. Các môn đệ đã thấy những dấu lạ Đức Giêsu làm và nghe những lời Ngài nói thật cảm động về tương quan giữa Ngài với Cha, họ hiểu Ngài là ai và Ngài muốn gì nơi sứ vụ của họ. Đức Giêsu nói: “Bây giờ anh em tin à? Này đến giờ - và giờ ấy đến rồi anh em sẽ bị phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy” (c.32). Đức Giêsu với một tình yêu vô biên dành cho Chúa Cha, Ngài đã xác tín một cách mạnh mẽ và tin tưởng tuyệt đối vào sự quan phòng và che chở của Chúa Cha dành cho Ngài.
Theo Chúa Giêsu thì phải đối diện với những gian nan, thậm chí còn phải chịu gian nan khốn khó vì lẽ công chính, vì bênh vực người nghèo, vì thực thi bác ái…v.v. Khốn khó vì luôn phải chất vấn bản thân: tôi theo Chúa để làm gì, được gì, mất gì?... thực tế cuộc sống cho chúng ta thấy mình không dám đối diện với những câu hỏi này, bởi ta không muốn hy sinh, không muốn vất vả, không muốn thiệt thòi… Tuy nhiên dù song gió thử thách trăm bề, chúng ta cũng sẽ vượt qua nếu biết cậy trông tín thác vào Chúa Giêsu, vì chính Người đã thắng thế gian.
Tuy nhiên, Ngài biết sự yếu đuối mỏng dòn của các môn đệ và của chúng ta, nên Ngài đã trấn an: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an” (c. 33). Thầy đã rửa chân cho anh em, Thầy đã ban bánh từ trời cho anh em, Thầy yêu anh em như bạn hữu thân thiết của Thầy, và Thầy tiếp tục làm như thế, Thầy cũng muốn anh em sống và thực thi những gì Thầy truyền dạy cho anh em.
Sứ mạng tông đồ của chúng ta là gì nếu không phải là làm chứng về một Đức Kitô phục sinh trong niềm vui và trong niềm hy vọng về sự sống đời sau của chúng ta? Không ai hiểu ý nghĩa này thấu đáo hơn Thánh Phaolô Tông đồ, trong thư gởi cho Timôthê: “Anh hãy nhớ đến Đức Giêsu Kitô, Đấng đã sống lại từ cõi chết, Đấng xuất thân từ dòng dõi Đavit, như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo, Vì Tin Mừng ấy, tôi chịu khổ… Tôi cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn, để họ cũng đạt tới ơn cứu độ trong Đức Kitô Giêsu, và được hưởng vinh quang muôn đời, đây là lời đáng tin cậy: Nếu Ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người. Nếu ta kiên tâm chịu đựng, ta sẽ cùng hiển trị với Người” (2 Tm 2,8-12).
Thế nhưng có những khi chúng ta đóng kín tâm hồn mình trong sự tự mãn và tham lam, chúng ta tìm kiếm những thú vui phù phiếm. Chúng ta đến với người khác với những toan tính cá nhân, và khi đó người nghèo không còn chỗ trong tâm hồn, trong lời cầu nguyện của chúng ta, các mối tương quan của chúng ta với anh chị em không có sự hiện diện của Thiên Chúa, nhất là nơi sâu thẳm trong tâm hồn mình, chúng ta không còn được hưởng niềm vui ngọt ngào từ tình yêu Thiên Chúa.
Đó không phải là sự chọn lựa của một cuộc sống mà Đức Giêsu mong muốn nơi những người con của Ngài, không phải là đời sống trong Chúa Thánh Thần và nơi Thánh Tâm Chúa Giêsu đã đổ nước và máu Thánh để cứu chuộc chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin ban cho chúng con một trái tim nồng cháy tình yêu của Chúa khi chúng con gặp gỡ anh chị em, xin cho chúng con biết sống niềm vui Phục Sinh nơi chính cuộc sống của mình.

18/05/2015-Thứ Hai Tuần VII Phục Sinh



Bài Ðọc I: Cv 19, 1-8

"Anh em tin mà đã nhận Thánh Thần chưa?"

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Xảy ra là khi Apollô ở Côrintô, thì Phaolô đi miền thượng du, rồi đến Êphêxô gặp một số môn đồ, và ngài hỏi họ: "Anh em tin mà đã nhận Thánh Thần chưa?" Họ trả lời: "Nguyên việc có Thánh Thần hay không, chúng tôi cũng chưa nghe nói". Ngài lại hỏi: "Vậy các ngươi đã chịu phép rửa của ai?" Họ thưa: "Phép rửa của Gioan". Phaolô liền bảo: "Gioan thanh tẩy dân chúng bằng phép rửa sám hối mà rằng: Hãy tin vào Ðấng sẽ đến sau ông, tức là Ðức Giêsu". Nghe vậy, họ đã chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Và khi Phaolô đặt tay trên họ, thì Thánh Thần đến ngự xuống trên họ, họ liền nói được nhiều thứ tiếng và nói tiên tri. Tất cả đàn ông chừng mười hai người.

Ngài vào hội đường, và trong suốt ba tháng, Ngài mạnh dạn rao giảng, tranh luận và thuyết phục về nước Thiên Chúa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 67, 2-3. 4-5ac. 6-7ab

Ðáp: Chư quốc trần ai, hãy ca khen Thiên Chúa (c. 33a).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: 1) Thiên Chúa đứng lên, quân thù của Người tan rã, và những kẻ ghét Người chạy trốn khỏi long nhan. Như làn khói toả, chúng rã tan, như mẩu sáp ong gần lửa chảy ra, những đứa ác nhân tiêu vong trước nhan Thiên Chúa. - Ðáp.

2) Những người hiền đức mừng rỡ hỉ hoan, trước nhan Thiên Chúa họ mừng vui sung sướng. Hãy hát mừng Thiên Chúa, hãy đàn ca danh Người, danh hiệu Người là Chúa, hãy mừng rỡ hân hoan trước nhan Người. - Ðáp.

3) Là Cha kẻ mồ côi, là Ðấng bênh vực người quả phụ, Thiên Chúa ngự trong thánh điện của Người. Thiên Chúa tạo nhà cửa cho những người bị bỏ rơi, dẫn đưa những người tù tội ra nơi thịnh đạt. - Ðáp.

Alleluia: Mt 28, 19 và 20

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Các con hãy đi giảng dạy muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế". - Alleluia.

Phúc Âm: Ga 16, 29-33

"Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: "Ðúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra". Chúa Giêsu đáp lại các ông: "Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".

Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:

18/05/2015 THỨ HAI TUẦN VII PHỤC SINH


Lời Chúa: Ga 16, 29-33
29 Các môn đệ Người thưa: “Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa.30 Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến.”31 Đức Giê-su đáp: “Bây giờ anh em tin à?32 Này đến giờ -và giờ ấy đã đến rồi- anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy.33 Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian.”

Khi thực hiện công trình cứu chuộc, Chúa Giêsu đã chịu biết bao nhiêu gian nan thử thách, nhưng nhờ vào sức mạnh của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần, Ngài đã chiến thắng thế gian. Thánh Phaolô tông đồ cũng đã xác tín mạnh mẽ rằng: "tôi làm được mọi sự với Đấng ban sức mạnh cho tôi"(Pl 4,13). Con thuyền Giáo hội trải qua biết bao thăng trầm, từng gặp bao nhiêu sóng gió, bão táp xô đẩy suốt nhiều thế kỷ mà vẫn kiên vững, không bị chìm, đó là nhờ sức mạnh của Chúa. Chính sự hiện diện của Chúa và sức mạnh chiến thắng của Ngài là bảo đảm cho bước tiến và sự chiến thắng của Giáo hội cũng như của mỗi người Kitô hữu: "hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".
Trong cuộc sống hằng ngày, nhiều cá nhân và gia đình đã trải qua cuộc sống đầy khó khăn, gian khổ, thiếu thốn về mọi mặt. Họ đã phải vật lộn với đời và với nhau, phải đương đầu với gian nan thử thách và cảm thấy mình đơn độc. Họ được mời gọi để lắng nghe lời Chúa Giêsu nói với các môn đệ : "Thầy không cô độc đâu vì Chúa Cha ở với Thầy, Thầy nói điều ấy để anh em được bình an dù là anh em còn phải chịu khốn khó". Chúa Giêsu cũng đã trải qua cuộc chiến với thế gian và Ngài đã chiến thắng. Ngài chính là nguồn sức mạnh cho cả tâm hồn và thể xác chúng ta. Nhờ chiến thắng tội lỗi và sự chết của Ngài mà chúng ta được thêm sức mạnh để lướt thắng được những cám dỗ của thế gian và trung thành với ơn gọi Kitô hữu của mình. Chúng ta không bao giờ đơn độc vì Chúa luôn ở cùng ta.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh là Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết, xin Chúa tiếp tục ban sức mạnh của Chúa cho chúng con, giúp chúng con chống trả lại những cơn cám dỗ ở thế gian này, để sống trung thành với ơn gọi làm con Chúa và đáng được hưởng hạnh phúc đời đời Chúa hứa ban. Amen.