Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

Thứ sáu Tuần 34 Thường niên

Lời Chúa: Lc 21, 29-33
Khi ấy, Ðức Giêsu kể cho các môn đệ nghe một dụ ngôn: “Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. Khi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần. Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Ðại Chúa đã đến gần. Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.”
Trong những ngày cuối năm phụng vụ, Lời Chúa dẫn đưa chúng ta tới viễn cảnh cánh chung, tới tình trạng con người được sống trong ân nghĩa với Thiên Chúa. Hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định: “Trời đất qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Lc 21, 33). Thật vậy, thực tại trần thế này chỉ như ngôi nhà tạm bợ, mọi sự rồi sẽ qua đi, Lời Chúa thì tồn tại qua muốn thế hệ, đó là Lời sáng tạo, Lời thông ban sự sống và Lời Cứu Độ toàn thể nhân loại. Đây là điều mà Thánh sử Gioan đã xác quyết trong những trang đầu của Tin Mừng: “Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa” (Ga 1, 1).
Mỗi người tín hữu kitô được mời gọi lắng nghe và thực hành Lời Chúa. Quả thật Lời Chúa không chỉ được nghe bằng đôi tai nhưng hơn cả cần được nghe bởi con tim. Một con tim biết rung lên những nhịp đập của tình yêu thương, lòng cảm thông, tâm hồn chia sẻ… sẽ lắng nghe được Lời Chúa và tiếng tha nhân, để từ đó sẽ có những lựa chọn, quyết định và hành động phù hợp với thánh ý Thiên Chúa.
Lạy Chúa,“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 119, 105). Nguyện Chúa giúp cho chúng con nhận ra được giá trị của Lời Chúa để biết mở rộng tâm hồn đón nhận ánh sáng và sức sống Lời Chúa. Ngõ hầu, chúng con được gắn bó với Chúa, được chính sức mạnh của Lời Chúa đổi mới, hướng dẫn, nâng đỡ, ủi an khi gặp khó khăn trong cuộc sống. Amen. 


Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên ( 26.11.2015)

Lời Chúa: Lc 21,20-28
(20) "Khi anh em thấy thành Giêrusalem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. (21) Bấy giờ, ai ở miền Giuđê, hãy trốn lên núi; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. (22) Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm.(23) Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó!
"Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ giáng xuống dân này. (24) Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giêrusalem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.
(25) "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. (26) Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. (27) Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. (28) Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc".
Đền thờ Giêrusalem nguy nga tráng lệ, biểu trưng cho niềm tin tôn giáo và tự hào của người Do Thái, đã vĩnh viễn “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào” dưới gót giầy của người Roma dày xéo, như lời Đức Giêsu tiên báo. Nếu như người Do Thái khóc thương cho một quê hương hoang tàn khói lửa, thì các tín hữu tiên khởi lại hân hoan ra đi mang Tin Mừng hy vọng đến khắp cùng bờ cõi trái đất; sự sụp đổ của thành thánh Giêrusalem trở thành “cơ hội” để Nước Thiên Chúa được hiển trị giữa lòng đời và lòng người.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn vào các biến cố cuộc sống với một nhãn quan và tâm thức hy vọng như các tín hữu tiên khởi đã cảm nghiệm nơi biến cố Giêrusalem năm 70. Sự đổ vỡ và mất mát nào cũng mang lại sự buồn phiền đau đớn, nhưng chúng ta cần vượt trên bình diện sự kiện để khám phá thánh ý Chúa và sống niềm hy vọng trước các biến cố cuộc đời. Thiên Chúa không khuất mặt trước những khổ đau của con người. Trái lại, Ngài luôn hiện diện, nâng đỡ và mang lại tia sáng hy vọng từ trong những thất vọng họ đang nếm trải. Một niềm tin đích thực là niềm tin luôn nhận biết sự hiện diện của Chúa trong những éo le cuộc đời. Vì thế, như Lời Chúa soi rọi, đừng chán nản, thất vọng, buông xuôi mà “hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên vì giờ cứu rỗi đã gần đến”.
Lạy Chúa, trong mọi nơi và mọi lúc, xin cho chúng con luôn nhận ra sự hiện diện của Chúa. Xin Chúa giúp chúng con luôn sống lạc quan và tin tưởng trong tình yêu quan phòng của Chúa khi phải đối diện và trải qua những đau thương của cuộc đời. Amen.


26/11. Thứ Năm. Ðn 6,11-27; Lc 21,20-28
Bài Ðọc I - Ðn 6,11-27
Trong những ngày ấy, có những người tọc mạch dò xét, họ bắt gặp Ðaniel đang cầu nguyện kêu xin cùng Chúa mình. Họ liền đến tâu vua về điều lệ rằng: "Tâu đức vua, chớ thì đức vua đã chẳng quy định rằng: trong ba mươi ngày, hễ ai cầu xin cùng thần minh nào hay người nào ngoài đức vua, thì, lạy đức vua, nó sẽ bị ném vào hang sư tử đó sao?" Vua trả lời rằng: "Ðúng, cứ như sắc chỉ Mêđia và Batư, thì không được sai lỗi". Bấy giờ họ lại tâu vua rằng: "Ðaniel thuộc con cái Giuđa phải lưu đày, đã chẳng xem sao lề luật và chiếu chỉ vua đã quy định: mỗi ngày nó đọc kinh cầu nguyện ba lần". Khi nghe biết điều đó, nhà vua rất đỗi buồn rầu. Vua quyết tâm cứu chữa Ðaniel, và cố gắng cứu người cho đến khi mặt trời lặn. Những người ấy hiểu ý vua, liền tâu vua rằng: "Tâu đức vua, xin đức vua biết cho rằng dân Mêđia và Batư có lề luật này là bất cứ sắc chỉ nào đức vua ra, thì không được thay đổi". Bấy giờ vua truyền dẫn Ðaniel ra, và họ ném người xuống hang sư tử. Vua bảo Ðaniel rằng: "Xin Thiên Chúa ngươi hằng thờ lạy sẽ cứu thoát ngươi". Người ta liền lấy hòn đá chận cửa hang, vua lấy nhẫn mình và nhẫn các quan triều thần mà đóng ấn niêm phong, để bảo đảm vụ Ðaniel.
Vua trở về hoàng cung liền đi ngủ, không chịu ăn uống lương thực dâng trước mặt vua, nhưng vua không sao ngủ được. Trời vừa rạng đông, vua liền chỗi dậy, vội vã chạy ra hang sư tử. Khi đến gần cửa hang, vua liền lớn tiếng khóc thương Ðaniel rằng: "Hỡi Ðaniel tôi tớ Thiên Chúa hằng sống, không biết Thiên Chúa ngươi hằng thờ lạy có cứu chữa được ngươi thoát khỏi sư tử chăng?" Ðaniel trả lời rằng: "Tâu đức vua muôn tuổi, Thiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến bịt miệng sư tử lại, nên chúng không làm hại được thần; vì trước mặt Thiên Chúa, thần là người công chính; vả lại tâu đức vua, trước mặt đức vua, thần cũng chẳng làm điều gì sai lỗi. Bấy giờ vua mừng rỡ, truyền kéo Ðaniel ra khỏi hang. Khi Ðaniel ra khỏi hang, người ta thấy người không bị hề hấn gì, vì người đã tin cậy vào Thiên Chúa của người. Vua liền truyền đem các người tố cáo Ðaniel, cùng vợ con của chúng, ném vào hang sư tử, chúng chưa kịp rơi xuống tới đáy hang, thì đã bị sư tử cắn xé nát thịt tan xương.
Bấy giờ vua Ðariô ra chiếu chỉ cho toàn dân, các chi họ, các thổ ngữ, những người đang cư ngụ trong toàn quốc rằng: "Nguyện cho các ngươi được thêm sự bình an. Ta đã ra chiếu chỉ cho các địa phương trong nước ta, ai nấy đều phải kính sợ Thiên Chúa của Ðaniel. Vì chính Người mới là Thiên Chúa hằng sống, và hằng có đời đời; nước Người không hề tan rã, và quyền bính Người tồn tại đến muôn đời. Chính Người là Ðấng Giải thoát và Cứu độ, Người làm những dấu lạ và những việc kỳ diệu trên trời dưới đất: Người đã cứu chữa Ðaniel khỏi hang sư tử".
Tin Mừng - Lc 21,20-28
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi các con thấy Giêrusalem bị các đạo binh bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy bị tàn phá. Bấy giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép.
"Khốn cho những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những ngày ấy: vì chưng sẽ có sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống dân này. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân, và Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại chấm dứt.
"Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn, chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Suy niệm
Câu chuyện trong bài đọc một cho chúng ta thấy sự can thiệp của Thiên Chúa để cứu độ dân Người. Người giải thoát họ khỏi đau khổ bởi bàn tay kẻ dữ và làm cho danh Nguời thêm rạng sáng: “Các địa phương trong nước ta, ai nấy đều phải kính sợ Thiên Chúa của Ðaniel; Chính Người là Ðấng Giải thoát và Cứu độ, Người làm những dấu lạ và những việc kỳ diệu trên trời dưới đất”.
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu liệt kê ra một loạt những đau khổ sẽ xảy đến trong “ngày của Chúa”: những hiện tượng kỳ lạ, rùng rợn, ghê sợ…nhưng sau tất cả những thứ đó “Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Như thế, điều mà chúng ta có thể làm là kiên nhẫn tin tưởng vào Chúa, với niềm hy vọng qua đau khổ sẽ được Chúa cứu độ đưa vào ánh vinh quang.
Lạy Chúa, Chúa sẽ đến cứu chúng con nhưng trước đó chúng con phải chịu thử thách để rèn luyện đức tin của mình. Xin Chúa tăng thêm đức tin cho chúng con để chúng con luôn được mạnh mẽ trong những cơn nguy biến. Amen.