Một bầy ếch đi dạo
trong rừng và có hai con bị rơi xuống một cái hố sâu.Tất cả các con ếch còn lại
trong bầy đều bu quanh miệng hố để kéo chúng lên.
Nhưng khi thấy cái
hố quá sâu, cả bầy liền nói với hai con ếch rằng chúng chỉ còn nước chết mà
thôi.
Hai con ếch bỏ
ngoài tai những lời tuyệt vọng đó và cố hết sức nhảy lên khỏi hố. Những con ếch
kia lại nói với chúng đừng nên phí sức, rằng chúng chỉ còn nước chết. Sau cùng,
một con ếch phía dưới nghe theo những gì cả bầy đã nói, nó tuyệt vọng, bỏ cuộc
và chìm xuống đáy hố nước.
Con ếch còn lại
tiếp tục cố gắng nhảy. Một lần nữa cả bầy xúm lại và thét lên khuyên nó hãy
thôi. Nó càng nhảy mạnh hơn nữa. Cuối cùng nó nhảy được lên bờ. Cả bầy vây
quanh và hỏi nó: “Anh không nghe tụi tôi nói gì hay sao?”. Con ếch bảo nó bị
nặng tai, nó tưởng cả bầy ếch đã động viên, cổ vũ nó suốt khoảng thời gian vừa
qua, chứ không phải là kêu gào thuyết phục nó bỏ cuộc.
Lời
bàn:
Có một sức mạnh
sống và chết nơi miệng lưỡi chúng ta. Một lời động viên khích lệ cho một người
đang bế tắc có thể vực người ấy dậy và giúp họ vượt qua khó khăn. Nhưng cũng
lời nói có thể giết chết một người trong cơn tuyệt vọng. Vì thế, hãy cẩn thận
với những lời nói của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét