Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

19/10. Thứ Hai. Rm 4,20–25; Lc 12,13–21
Bài Ðọc I - Rm 4,20–25
Thưa anh em, ông Abraham đã chẳng mất niềm tin, chẳng chút nghi ngờ lời Thiên Chúa hứa; trái lại, nhờ niềm tin, ông đã nên vững mạnh và tôn vinh Thiên Chúa, vì ông hoàn toàn xác tín rằng: điều gì Thiên Chúa đã hứa thì Người cũng có đủ quyền năng thực hiện. Bởi thế, ông được kể là người công chính.
Nhưng khi viết ông được kể là người công chính, thì không phải chỉ nói về ông, mà còn nói về cả chúng ta nữa: chúng ta sẽ được kể là công chính, vì tin vào Đấng đã làm cho Đức Giê-su, Chúa chúng ta, sống lại từ cõi chết; Đức Giê-su chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính.
Tin Mừng - Lc 12,13–21
Một hôm, có người trong đám đông nói với Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?” Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, vì không phải hễ ai được dư giả, thì mạng sống người ấy nhờ của cải mà được bảo đảm đâu.” Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: “Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!” Rồi ông ta tự bảo: “Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giời ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!” Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: “Ðồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”
Suy niệm
Trong bài đọc I, Thánh Phaolô nhắc lại tấm gương của Abraham với lòng tin tưởng tuyệt đối vào Chúa, vào Lời Chúa. Và Thánh nhân cũng khẳng định rằng: mỗi chúng ta cũng sẽ trở nên công chính như Abraham, nếu chúng ta cứ vững tin vào Thiên Chúa.
Niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, vào Lời Chúa, vào những giá trị của Tin mừng, thể hiện bằng việc chúng ta vượt qua được những cám dỗ chiếm hữu, tích trữ và quá bám víu vào những của cải đời này, mà bỏ quên hay bỏ qua những giá trị đích thực trước mặt Thiên Chúa. Trong bài Tin mừng, qua hình ảnh ông nhà giàu tích trữ hoa màu cho mình, nhưng cái chết bất ngờ ập đến khiến ông phải bỏ lại tất cả, Đức Giêsu trả lời cho băn khoăn của anh thanh niên – người nhờ Ngài lên tiếng bênh vực trong việc phân chia gia tài.
Ngày hôm nay, nỗi lo cơm áo gạo tiền cứ dai dẳng trong kiếp nhân sinh và mưu sinh, nên đôi khi, cuốn ta vào cơn lốc của đam mê chiếm hữu, thu tích, hưởng thụ, bám víu vào những giá trị của thế gian. Đôi khi, ta nhắm mắt bịt tai trước Lời Chúa, trước Luật Chúa khi làm ăn, khi làm giàu bằng những cách thế không phải là đường lối của Chúa.
Mong sao, tôi nhớ rằng, sự giàu có đích thực trước mặt Chúa là sự giàu có về lòng nhân ái, về sự sẻ chia.
Mong sao, con đường Tin mừng vẫn luôn là con đường tôi chọn bước đi trong cuộc đời tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét