Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

31.8.2015 – Thứ hai Tuần 22 Thường niên


Lời Chúa: Lc 4, 16-30
Khi ấy, Ðức Giêsu đến Nadarét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sabát, và đứng lên đọc Sách Thánh. Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:
“Thần Khí Chúa ngự trên tôi,
vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi,
để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.
Người đã sai tôi đi công bố
cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha,
cho người mù biết họ được sáng mắt,
trả lại tự do cho người bị áp bức,
công bố một năm hồng ân của Chúa.”
Ðức Giêsu cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”
Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?” Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Caphácnaum, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!” Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình. Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: thiếu gì bà goá ở trong nước Ítraen vào thời ông Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nuớc phải đói kém dữ dội, thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xarépta miền Xiđon. Cũng vậy, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ítraen vào thời ngôn sứ Êlisa, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Xyria thôi.”
Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành - thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.

Suyniệm :
 Người nói với họ: Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai anh em vừa nghe. (Lc 4,21)
     Đức Giêsu đã công bố một tin mừng: “hôm nay” chính là ngày Thiên Chúa ban ơn cứu độ, là ngày bắt đầu một năm hồng ân, khi mọi nợ nần của con người với nhau và với Thiên Chúa đều được xoá bỏ. “Hôm nay” không chỉ là hiện tại đối với những người đang hiện diện và chăm chú lắng nghe lời Đức Giêsu nói trong hội đường ngày ấy, song, “hôm nay” còn là hiện tại của chính mỗi người chúng ta, những người cũng đang chăm chú hướng mắt, tai và lòng về Chúa Giêsu. Và vì vậy, niềm vui và sự trầm trồ thán phục trước Đức Giêsu đừng chỉ là thái độ của những người của quá khứ, song cũng phải là thái độ của chính chúng ta, chính thời đại chúng ta.
     Có một thực trạng đáng lo ngại đang diễn ra trong thế giới xung quanh ta: nỗi buồn và sự đau khổ dường như đang lan tràn trong nhân loại. Đó vừa là dấu hiệu, vừa là hậu quả của sự thiếu vắng niềm tin và định hướng cho cuộc đời. Là những được đón nhận Tin mừng, chúng ta phải khám phá và sống niềm vui chứa đựng trong Tin Mừng và ra đi loan báo chính điều ta đã cảm nhận với một tấm lòng nhiệt thành, can đảm, kiên nhẫn và phó thác (x. Tông huấn Niềm vui Tin Mừng, số 10).
     Lạy Chúa Giêsu, xin cảm tạ Chúa vì Ngài đã đền trần gian rao giảng Tin Mừng cho nhân loại. Xin cho mỗi người chúng con, vốn đã lãnh nhận hồng ân Đức Tin cách nhưng không, cũng được ơn dám can đảm dấn thân loan báo Tin Mừng cho những người chưa biết Chúa. Amen.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét