Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

3 Câu chuyện hay về cuộc sống


CÁI CHẢO RÁN

Có hai người bạn cùng đi câu cá. Một người khi câu được cá thì cho ngay vào chiếc hộp đá của mình để giữ cho cá được tươi. Còn người kia, mỗi khi giật lên được một con cá to, thì anh ta lại gỡ cá ra khỏi lưỡi câu và ném trả xuống sông.
Người thứ nhất thấy vậy rất ngạc nhiên, nên hỏi: Sao anh lại cứ ném hết cá to xuống sông thế?
Người thứ hai đáp: Vì ở nhà tôi chỉ có cái chảo rán bé lắm nên không chiên con cá to được!
Chúng ta cười vì sao người câu cá không mua một chiếc chảo lớn hơn, nhưng chúng ta lại không cười chính mình. Đôi khi trong cuộc sống chúng ta cũng bỏ qua những cơ hội lớn chỉ vì niềm tin của chúng ta nhỏ bé.
CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM
Câu chuyện về một bà mẹ già ở miền Tây, vùng đồng bằng sông Cửu Long. Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà 200 đôla tiêu xài.
Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về làm đám tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt.
Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô òa lên khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ mình hét lên như điên dại: “Mẹ… Mẹ ơi…”
Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có gì. À, thì ra là những tờ đôla mới toanh còn buộc dây. Và còn một mảnh giấy đã úa vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm hình cô con gái lúc mới lọt lòng:
“Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con lắm, mỗi khi nghe tiếng xe honda là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM nghe con.”
Cô con gái đã có tất cả những gì một người phụ nữ có thể có: tiền tài, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng cô đã mất một điều vô cùng thiêng liêng đó là MẸ! (Sưu tầm)
Có không ít người con nghĩ rằng mình chỉ gởi cho cha mẹ một chút tiền như vậy là đã làm tròn chữ hiếu. Họ quên rằng thứ cha mẹ cần hơn nhiều đó là sự quan tâm, tình thương yêu và sự chăm sóc, như ca dao tục ngữ khuyên răn con cái:
“Mẹ già ở tấm lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành đạo con”
Người thương nhân và con rắn
Có một con rắn băng qua đường và bị một chiếc xe cán trúng đuôi. Con rắn quằn quại với vết thương và cầu cứu sự giúp đỡ của người qua đường.
Con rắn gặp một người nông dân và xin ông giúp đỡ, nhưng người nông dân nói "Ta chẳng dại gì mà cứu mi, nọc độc của mi đã hại chết bao nhiều người. Ác giả ác báo, số phận mi cứ để ông trời định đoạt đi." Và ông bỏ đi.
Con rắn vô cùng thất vọng và cho rằng mình sắp chết đến nơi rồi. Vừa lúc đó, có một người thương nhân cưỡi xe ngựa ngang qua. Nó cũng cầu xin ông ta cứu nó. Nhưng người thương gia cũng trả lời con rắn như bác nông dân.
Tuy nhiên, con rắn lại nghĩ rằng ông là một thương nhân, thì nó có thể đem lợi lộc ra đổi để cứu được tính mạng của mình.
Nghĩ vậy nên con rắn nói "Món hời trước mắt mà ông lại bỏ qua, thế sao gọi là thương nhân?"
Người thương gia vô cùng ngạc nhiên. Thì con rắn liền nói "Tôi đã ra nông nỗi này thì mong gì được sống. Chỉ tiếc tấm da này, không làm được lợi cho ai."
Người thương nhân nói "Tấm da của mi không còn lành lặn thì làm được gì?"
Con rắn bèn nói "Vậy nên tôi mới mong ông cứu giúp, ông chỉ cần mang tôi về, băng bó cho đến khi tấm da lành lại thì ông có thể lấy da để bán cho người ta làm ví. Nọc hay mật của tôi ông cũng có thể bán lấy tiền vì chúng rất quý. Nhưng ông phải lấy mật khi tôi khỏe mạnh thì chúng với có giá trị."
Thấy con rắn nói có vẻ đúng, người thương nhân quyết định mang con rắn về chữa trị cho nó, những mong sẽ kiếm được món hời.
Ông đã chăm sóc nó rất kỹ. Và như những gì chúng ta đoán trước được. Đến lúc con rắn khỏe trở lại hoàn toàn, nó đã cắn ông ta và bỏ trốn.
Trong chúng ta có rất nhiều người giống như người nông dân kia, thấy kẻ xấu thì họ tránh đi và mặc chúng đấu tranh với nhau. Nhưng cũng có những người như người thương nhân kia, vì chút lợi mà họ sẵn sàng thỏa hiệp với kẻ xấu đồng thời mạo hiểm với tính mạng của mình.

Nếu là bạn, bạn chọn sẽ là người nông dân hay thương nhân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét