Lời Chúa : Mc 11, 11-26Khi ấy, Ðức Giêsu vào Giêrusalem và đi vào Ðền Thờ. Người rảo mắt, nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra Bêtania cùng với Nhóm Mười Hai.
Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. Ông Phêrô sực nhớ lại, liền thưa Ðức Giêsu: “Kìa Thầy xem: cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi!” Ðức Giêsu nói với các ông: “Anh em hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật anh em: nếu có ai nói với núi này: ‘Dời chỗ đi, nhào xuống biển!’, mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì điều ấy sẽ được ban cho. Vì thế, Thầy nói với anh em: tất cả những gì anh em cầu nguyện và xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý. Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Ðấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Ðấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.”
Suy niệm
Đền thờ là nơi Thiên Chúa hiện diện và cư ngụ ở giữa dân Ngài. Đó cũng là nơi các tín hữu qui tụ, họp nhau cầu nguyện dâng lời tạ ơn Thiên Chúa và thể hiện sự hiệp thông liên đới trong cộng đoàn. Chúa Giêsu lên Đền thờ là để gặp gỡ Thiên Chúa. Đối với Người, Đền thờ là nhà của Cha Người – nhà cầu nguyện (Mc 11,17). Vì thế, khi chứng kiến tiền đường Đền thờ trở thành nơi buôn bán, Chúa Giêsu đã phẫn nộ, xua đuổi những kẻ buôn bán ra khỏi Đền thờ (Ga 2,16). Chúa Giêsu không hề có thái độ bất kính với Đền thờ, nơi mà Người đã được dâng hiến (x. Lc 2,22), đã giảng dạy những giáo huấn quan trọng (x. Ga 18,20), và cũng đã từng nộp thuế Đền thờ cho mình và cho ông Phêrô (x. Ga 17,24-37). Hơn nữa, Chúa Giêsu còn giới thiệu Người chính là Đền Thờ đích thực của Thiên Chúa (x. Ga 2,21), là nơi ở vĩnh viễn của Thiên Chúa giữa loài người: “đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giêrusalem” (x. Ga 4, 21), nhưng chính là ở nơi thân xác phục sinh của Đức Kitô - ngôi Đền thờ thiêng liêng của Thiên Chúa.
Qua ân sủng của Bí tích Rửa tội, mỗi Kitô hữu đã được tháp nhập vào Đức Kitô nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chính chúng ta cũng đã trở nên ngôi đền thờ của Thiên Chúa hằng sống (x. 2Cr 6, 16). Ý thức được điều đó, chúng ta được mời gọi hoán cải và canh tân đời sống mình mỗi ngày để trở nên những viên đá sống động và thánh thiện, hầu xây dựng nên ngôi đền thờ thiêng liêng cho Thiên Chúa ngự trị.
Lạy Chúa, xin ban ơn trợ giúp chúng con, cho chúng con biết từ bỏ đi những ý riêng, không ngừng đổi mới tâm hồn để xứng đáng trở nên ngôi Đền thờ cho Thiên Chúa ngự trị. Amen.
Hôm sau, khi thầy trò rời khỏi Bêtania, thì Ðức Giêsu cảm thấy đói. Trông thấy ở đàng xa có một cây vả tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả. Người lên tiếng bảo cây vả: “Ðời đời không còn ai ăn trái của mày nữa!” Các môn đệ đã nghe Người nói thế.
Thầy trò đến Giêrusalem. Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán trong Ðền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc và xô ghế của những kẻ bán bồ câu. Người không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Ðền Thờ. Người giảng dạy và nói với họ: “Nào đã chẳng có lời chép rằng: Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện dành cho mọi dân tộc sao? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp!” Các thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm cách giết Ðức Giêsu. Quả thế, họ sợ Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên về lời giảng dạy của Người. Chiều đến, Ðức Giêsu và các môn đệ ra khỏi thành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét