29/5. Thứ Sáu. Hc 44,1.9-13; Mc 11,11-26
Bài Đọc: Hc 44,1.9-13
Chúng ta hãy ca tụng những vĩ nhân và các
tổ phụ chúng ta qua các thời đại. Có những người không ai nhớ đến nữa: Họ qua
đi như không bao giờ có họ, họ sinh ra như thể không có họ sinh ra, và con cháu
của họ cũng thế. Nhưng có những người nhân hậu mà việc thiện của họ không bao
giờ bị lãng quên. Dòng dõi họ được hưởng hạnh phúc, và họ sẽ có con cháu nối
dòng, miêu duệ họ trung thành với lời giao ước và con cái họ nhờ họ cũng được
trung thành. Miêu duệ họ sẽ tồn tại đến muôn đời, và vinh quang của họ không
bao giờ bị lu mờ.
Tin Mừng: Mc 11,11-26
(Khi nghe dân chúng hoan hô), Chúa Giêsu
vào thành Giê-rusalem, lên đền thờ và sau khi đã đưa mắt quan sát mọi sự, và
lúc trời đã xế chiều, Người ra về Bêtania cùng với nhóm mười hai. Hôm sau, khi
thầy trò rời bỏ Bêtania, Người thấy đói. Và khi thấy ở đàng xa có một cây vả
nhiều lá, Người đến xem coi có trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người chỉ thấy
có lá thôi, vì không phải là mùa có trái. Người phán bảo cây vả rằng: "Cho
đến muôn đời sẽ không còn ai ăn trái của mi nữa". Và các môn đệ đã nghe
Người nói.
Các ngài đến Giêrusalem. Và khi vào đền
thờ, Chúa liền đuổi những người mua bán ở đó. Người xô đổ bàn của những người
đổi tiền và ghế của những người bán chim câu. Người không để cho ai mang đồ vật
đi ngang qua đền thờ. Người dạy bảo họ: "Nào chẳng có lời chép rằng:
"Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dận tộc ư? Thế mà các ngươi
đã biến thành hang trộm cướp". Điều đó đến tai các trưởng tế và luật sĩ,
họ liền tìm cách giết Người, vì họ sợ Người, bởi tất cả dân chúng say mê giáo
lý của Người. Chiều đến, Người ra khỏi thành.
Sáng hôm sau, khi đi ngang qua, các ngài
trông thấy cây vả đã chết khô tận rễ. Phêrô nhớ lại và thưa Chúa rằng:
"Lạy Thầy, hãy coi, cây vả Thầy nguyền rủa đã chết khô rồi". Chúa
Giêsu đáp: "Hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật các con, nếu ai bảo núi
kia: 'Hãy dời đi và gieo mình xuống biển', mà trong lòng không hồ nghi, nhưng
tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì người ấy sẽ được như ý. Vì vậy Thầy bảo
các con: Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các
con sẽ được điều đó. Và khi các con đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều
gì bất thuận với ai, hãy tha thứ để Cha các con trên trời cũng tha cho các con.
Nếu các con không tha thứ, thì Cha các con trên trời cũng không tha tội cho các
con".
Suy Niệm
Đối với người Việt Nam chúng ta có câu:
“Trăm năm bia đá cũng mòn, nghìn năm bia miệng hãy còn trơ trơ”. Có những cách
sống, những việc làm sẽ lưu danh muôn thuở. Những công việc đó, cách sống đó có
hai thái cực: tích cực và tiêu cực.
Theo hướng tích cực thì sách Huấn ca mời
gọi chúng ta hãy ca tụng những vĩ nhân và các tổ phụ qua các thời đại, vì họ
nhân hậu và việc thiện họ làm không bao giờ bị quên lãng. Họ được hạnh phúc,
con cháu họ được thơm lây và miêu duệ họ sẽ noi gương theo cách sống của họ.
Theo hướng tiêu cực: người xưa nói: “Cọp
chết để da, người chết để tiếng”. Danh thơm tiếng tốt thì không nói làm gì. Có
những người chỉ sống vì mình, cho mình, gây nên tai tiếng xấu muôn đời. Bia
miệng sẽ vẫn nhắc đến họ, nhưng nhắc để răn đe con cháu đừng chạy theo vết xe
đổ của họ.
Có những người sống âm thầm. Họ sinh ra
không ai biết, họ chết không ai hay. Sách huấn ca nói: họ qua đi như không bao
giờ có họ. Họ sinh ra như thể không có họ sinh ra. Một cuộc đời chẳng có ý
nghĩa gì. Chắc chắn đây không phải là cách sống của mỗi Kitô hữu chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho
chúng con sống thế nào để xứng đáng là chứng nhân của Chúa, để xứng đáng là môn
đệ của Chúa. Và để chúng con có thể là một tấm gương cho thế hệ mai sau. Đừng
để cuộc đời chúng con qua đi một cách vô ích, vì như thế chúng con đã phụ tình
Chúa đã thương yêu con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét