Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

CHÚA NHẬT 21.06 - Chúa Nhật XII Thường Niên


G 38:1.8-11; 2Cr 5:14-17; Mc 4:35-41

Mc 4, 35-40 (Hl 35-41)
"Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ". Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: "Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: "Hãy im đi, hãy lặng đi". Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: "Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?" Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: "Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?" Đó là lời Chúa.

SỨC MẠNH CỦA NIỀM TIN
Một tướng quân quyết định tấn công, dù binh lính của ông chỉ bằng một phần mười quân địch. Ông quả quyết sẽ thắng, nhưng họ vẫn nghi ngờ. Khi ra trận, ông dừng lại ở một nhà thờ để cầu nguyện. Khi trở ra, ông nói: “Tôi sẽ tung một đồng tiền lên. Nếu nó ngửa, chúng ta sẽ thắng. Nếu nó sấp, chúng ta sẽ thua”. Kết quả là đồng tiền ngửa. Những người lính liền hăm hở chiến đấu và đã chiến thắng. Hôm sau, một người lính nói với tướng quân: “Kết quả cho thấy rằng không ai có thể thay đổi được vận mệnh”. Tướng quân trả lời: “Rất đúng”, và cho anh biết rằng đồng tiền có hai mặt ngửa. Chính niềm tin vào ủng hộ của thần linh đã giúp tướng quân và binh lính của ông giành chiến thắng.
Trình thuật Tin Mừng hôm nay cho biết các môn đệ đã lâm vào cơn sợ hãi như thế nào. Các ông rất sợ, sợ đến gần chết! Đây là điều bình thường của con người khi phải đối diện với một cơn giông tố bão bùng lớn lao như bài Tin Mừng kể. Thế nhưng, Đức Giêsu lại trách các ông: “Sao nhát thế? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao?” Câu nói này này có nghĩa là gì? Đức Giêsu trách các ông yếu lòng tin, vì đã có Người là Đấng toàn năng và hay thương xót ở bên thì lẽ ra các ông không thể sợ hãi. Thế nhưng, các ông vẫn sợ, thậm chí sợ đến chết được. Điều này có nghĩa là các ông thiếu lòng tin vào quyền năng của Đức Giêsu và lòng thương xót của Người dành cho các ông. Chính vì thế, Người đã trách các ông kém tin.
Ngày hôm nay, chúng ta cũng vậy. Cuộc đời với bao khó khăn khiến ta lắm khi mất niềm tin vào sự hiện diện và tình thương của Thiên Chúa, để rồi mỗi khi sự không may xảy đến, ta bỏ nhà thờ, bỏ kinh lễ rồi đi coi bói, xem bùa chú, mời pháp sư, và thực hiện các hành vi mê tín sai lạc như trừ tà, giải sao…
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn có một niềm tin mạnh mẽ như vua Đavít ngày xưa, để chúng con có thể cất lời:
“Lạy Chúa, Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước,
bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con.
Con có lên trời, Chúa đang ngự đó,
nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.
Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện,
đến ở nơi chân trời góc biển phương Tây,
tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn,
cánh tay hùng mạnh giữ lấy con.”
(Tv 138:5.8-10)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét