LỄ THÁNH ĐA-MINH
LỜI CHÚA: Mt 17,14-20
14 Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su15 và nói: "Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước.16 Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được."17 Đức Giê-su đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi."18 Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó. 19 Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: "Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy? "20 Người nói với các ông: "Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: "rời khỏi đây, qua bên kia!" nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.
SUY NIỆM
Có một làng nọ ngày ngày phải chiến đấu với tình trạng khan hiếm nước, ruộng đồng nứt nẻ, mất mùa triền miên, súc vật cũng chết dần theo, đẩy dân làng vào cảnh khốn cùng, với bao giải pháp được đưa ra nhưng thất bại vẫn là thất bại. Một ngày nọ cha xứ lên tiếng bàn với cư dân trong làng cùng làm một buổi lễ cầu nguyện, xin Chúa ban ơn cứu vớt cả làng. Vài ngày sau, mọi người cùng nhau tụ tập lại, bắt đầu làm dấu Thánh giá và cầu nguyện. Ai nấy cũng chú tâm hy vọng Chúa nhân từ đoái nhìn. Mọi người hầu như mang theo trong mình một vật làm tin như tràng hạt mới, nến to đùng, nhất là mấy cụ già lần hạt không ngừng nghỉ, mấy cô thiếu nữ thì đọc kinh to, hy vọng Chúa sẽ nghe lời họ nguyện cầu. Thật bất ngờ, chỉ sau 2 giờ cầu nguyện, những hạt mưa đầu tiên đã xuất hiện ai nấy đều mừng rỡ hét vang ca ngợi Đấng nhân từ. Ai nấy cũng tin rằng, chính lòng tin mạnh mẽ nơi mình nên Chúa nhận lời. Đột nhiên từ phái sau đám đông một cây dù bật lên! nó là vật làm tin của một cậu bé mới 10 tuổi đã gây sự chú ý đặc biệt cho cả làng. Cha xứ tiến lại gần cậu bé rồi hỏi: "cây dù này phải không?” Cậu bé đáp: vậng ạ! Hôm nay là ngày cầu mưa nên con phải mang dù, không thì con ướt hết ạ". Lúc ấy cha xứ chỉ biết thốt lên: Chúa ơi! Và nói rằng: dù cậu nhóc nhỏ tuổi nhất nhưng có ai biết rằng lòng tin của em lại lớn nhất, nó rất đơn sơ nhưng lại đẹp lòng Thiên Chúa hơn tất cả.
Đức tin có nghĩa là tin vào những điều mình không thấy và phần thưởng của đức tin là thấy những gì mình tin. Chúa đã phán rằng: Nếu các con có niềm tin bằng hạt cải, thì các con có khiến núi này rằng: Hãy ra khỏi đây và sang nơi kia, thì nó liền sang, và chẳng có gì các con không làm được” (Mt 17,19). Tổ phụ Ab-ra-ham được gọi cha của những kẻ tin. Bởi vì Ngài tuyệt đối tin vào Thiên Chúa khi dâng chính đứa con một yêu dấu của mình. Đức Ma-ri-a đã tin vào Thiên Chúa và sống lời xin vâng suốt cuộc đời. Ngài trở thành người có phúc nhất trong những người phụ nữ. Hầu hết các phép lạ Chúa Giê-su đã làm, được thuật lại trong Tin Mừng đều dựa trên niềm tin: Lòng tin của con đã cứu chữa con.
Tin Mừng cũng thuật lại: Chúa Giê-su không làm phép lạ nào tại quê hương của Ngài vì họ cứng lòng tin.
Lạy Chúa, xin thêm cho đức tin yêu kém của chúng con. Vì thiếu niềm tin, nhiều khi Chúa đã không thể thi thố tình yêu và quyền năng của Ngài nơi cuộc đời của chúng con. Xin cho chúng con mỗi ngày biết cầu nguyện và tín thác để niềm tin được củng cố mỗi ngày. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét