Có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó chỉ là một đồng hồ thông thường thôi, nhưng nó có một giá trị đặc biệt đối với ông vì nó là kỷ niệm vô giá từ người cha kính yêu đã mất của ông.
Sau một thời gian dài tìm kiếm vô vọng, ông phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai tìm được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.
Nghe thấy vậy, đám trẻ nhanh chân chạy xung quanh kho thóc tìm kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục tìm ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc tìm kiếm thì có một bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.
Người nông dân nhìn đứa bé và nghĩ: "Sao lại không? Vì cậu bé này có vẻ khá chân thành!"
Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đã chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất vui và ngạc nhiên, ông hỏi: "Làm cách nào mà cháu tìm được nó, trong khi tất cả các bạn đã bỏ cuộc?"
Cậu bé đáp: "Cháu không làm gì cả, cháu chỉ đơn giản ngồi im một chỗ và lắng nghe... Trong thinh lặng, cháu theo tiếng đồng hồ tích tắc mà tìm ra nó.”
Chúa là tình yêu. Bằng trái tim, Chúa nghe biết nỗi khổ của dân Chúa: "Chúa đã chẳng coi thường, chẳng khinh miệt kẻ nghèo hèn khốn khổ, cũng không đành ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng đã thương nghe lời cầu cứu.” (Tv 22,25)
Cũng bằng trái tim, và chỉ bằng trái tim, người ta mới nghe và hiểu được giáo lý của Chúa. Giáo lý tình yêu của Chúa đã được dạy cho dân Chúa, nhưng họ ”có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy”
Tại sao vậy? Những suy tính vị kỷ đã ồn ào át đi tiếng tích tắc của tình yêu, những suy tính đó làm cho ”lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được...”
Lòng nhân hậu là mảnh đất tốt để nghe và hiểu lời Chúa: ”Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục." (Mt 13,1-23)
Lm. HK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét