CĐ: TIN MỪNG ĐƯỢC LOAN BÁO CHO NGƯỜI NGHÈO HÈN
*Bài đọc 1: Ed 2,2-5
Khi gọi Ê-dê-ki-en làm tiên tri, Thiên Chúa ban Thần Khí cho ông, để ông có đủ khả năng thực thi sứ vụ. Chúa đòi hỏi Tiên tri phải tin tưởng, can đảm đứng vững, nói những lời Chúa muốn, nếu cần, phải ngăm đe, để người ta ăn năn sám hối... Cụ thể như khi được sai đến với dân Ít-ra-en, một dân cứng đầu, phản nghịch, đang nổi loạn chống lại Chúa. Dù biết chúng chẳng nghe lời, thậm chí còn hãm hại mình, nhưng Tiên tri vẫn phải nhẫn nại rao giảng cho họ. Tiên tri Ê-dê-kien là tấm gương kiên trì sống đức tin cho chúng ta ngày nay!
**Bài đọc 2: 2Cr 12,7-10
Thánh Phaolô thú nhận về những sự yếu đuối nơi bản thân mình mà Người phải chịu, khi thi hành sứ vụ: “Một cái dằm đâm vào thân xác tôi và thủ hạ của Satan được sai đến để vả vào mặt tôi”… Nhưng đó lại là những cơ hội Chúa ban ơn cho Người. Vì thế, khi Người xin Chúa cất chúng đi, thì Chúa bảo: “Không cần, Ơn của Thầy đã đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối.” Như vậy, khi ta cảm thấy mình yếu đuối, thì đừng thất vọng, nhưng hãy khiêm nhường và phó thác cho Chúa, nghĩa là để cho Chúa được toàn quyền hành động nơi mình.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mác-cô
Mc 6,1-6
1Khi ấy, Đức Giêsu trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. 2Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? 3Ông ta không phải là con bác thợ mộc, con bà Maria và là anh em với các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Giu-đa và Si-môn sao? Và họ vấp ngã vì Người. 4Đức Giêsu bảo họ: “Tiên tri có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” 5Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên vài
bệnh nhân và chữa lành họ. 6Người lấy làm lạ vì họ không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy.
Đó là Lời Chúa.
Suy Niệm Tin Mừng
Tin Mừng chỉ được loan báo cho người nghèo hèn.
Đại ý: Đức Giêsu trở về quê nhà giảng dạy, nhưng những người đồng hương không tin Người, vì óc hẹp hòi, thiển cận, ganh tị, nhất là vì họ kiêu căng... Vì chỉ ai có tâm hồn khiêm nhường nghèo khó mới có khả năng đón nhận được Tin Mừng mà thôi. Ta Suy Niệm hai điều:
1-TIN YÊU và CHIA SẺ với những Đấng được Chúa sai đến với ta?
Các Giám mục, linh mục… cũng chỉ là những con người, thể chất yếu đuối bệnh tật và phải chết, tri thức hạn chế, tâm hồn tội lỗi, như chúng ta, nhưng Chúa trao các ngài BA NHIỆM VỤ NẶNG NỀ phải làm cho dân Chúa: Một là, RAO GIẢNG Tin Mừng Nước Trời; Hai là, DẪN DẮT đi trên đường cứu độ; Ba là, THÁNH HÓA bằng các Bí tích và Cầu nguyện.
Đó là BA Nhiệm vụ thánh Chúa Giêsu đã trao cho Phêrô và các tông đồ để chăn dắt Đoàn Chiên của Chúa. (Ga20,22-23+21,15-19Mt 16,19) Bạn đã TIN YÊU VÀ CHIA SẺ với Giáo Hội về ba nhiệm vụ nặng nề đó thế nào?
2-LẮNG NGHE VÀ CỘNG TÁC…. Nếu đồng cảm và chia sẻ, các kitô hữu sẽ biết “lắng nghe” Lời các Đấng nhân danh Chúa “rao giảng”. Vì đó không phải là nghe lời của người phàm, mà là Lời Chúa, Lời cứu rỗi linh hồn. Chúa Giêsu đã nói: “Ai nghe anh em là nghe Thầy; ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy” (Lc 10,16). Và như thế, các kitô hữu sẽ vui lòng “cộng tác” với các Đấng trong những công việc và hoàn cảnh cho phép, hầu giúp cho chính mình và nhiều anh em khác được ơn cứu độ. Đó là truyền giáo!
*“ĐÂY XÈM VÀO!” Một linh mục cao niên đức độ kể lại rằng: tại một Giáo xứ nọ, cha chính xứ và cha phụ tá thường thay phiên nhau ngồi tòa giải tội. Một hôm, bà Cố, Dì Ghẻ của cha phụ tá tưởng là Cha xứ đang ngồi tòa, nên vui vẻ vào xưng tội. Đến khi nghe cha đọc lời ban Bí tích tha tội: “Cha tha tội cho con Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần,” thì bà mới biết là cha phụ tá, nên thay vì, như mọi người thưa: “Amen, tạ ơn Chúa”… thì bà đùng đùng “nổi đóa” lên, “phán” một câu xanh rờn: “Tưởng là Cha xứ, chứ biết… thì đây “xèm” vào,” rồi bà quay ngắt ra!!!
Tội nghiệp: Khuôn mặt của Chúa Giêsu trong tòa giải tội đã bị “bóp méo” thành mặt của người “con chồng” đáng ghét đối với bà dì ghẻ, đến nỗi bà không “xèm” nhìn nữa!… Có lẽ trong nhiều tòa giải tội khác nữa, khuôn mặt của Chúa Giêsu cũng bị “bóp méo” như thế, nên “người ta” mới phải đi tận “chân trời góc bể xa xôi” để xưng tội, để “sinh hoạt phục vụ” vv… đang khi Chúa luôn ở bên cạnh họ, hằng ngày đợi chờ họ đến! Có lẽ vì: “bụt chùa nhà không thiêng!” “quen quá hóa nhàm”, “cần thay đổi khẩu vị”, nên họ đã tìm đến với bụt ở tận “chân trời góc bể” “linh thiêng” hơn, “hấp dẫn” hơn! Cũng có lẽ vì họï thiếu BA nhân đức căn bản này: Một là, thiếu Đức Tin vào các linh mục, bởi không biết rằng: dù là linh mục dòng hay triều, dù được họ “vo tròn” hay “bóp méo” thế nào, thì linh mục cũng chỉ là những “dụng cụ” của Thiên Chúa để “chuyển giao” Ơn cứu độ cho loài người!… Hai là, họ thiếu “Đức Ái”, vì họ đã “loại trừ” và “chối bỏ” Con Người Chúa sai đến với họ! Ba là, thiếu “Đức khiêm nhường sám hối” nhân đức không thể thiếu để được ơn tha thứ. Vì họ không tìm đến với linh mục “như là người của Thiên Chúa”, nhưng tìm đến với linh mục như là “người phàm mà họ ưa thích!” Thật nguy hiểm, vì người phàm thì “không thể tha tội cho ai!” Họï cũng không để Chúa Thánh Thần soi dẫn, nhưng để lòng “ganh tị, óc thiển cận” dẫn dắt và điều khiển! Mà Kinh thánh nói: “Chính vì quỷ dữ ganh tị mà cái chết xâm nhập thế gian, Những ai về phe nó đều phải chết ” (Kn2,24).
Họ đã sa vào vết xe ganh tị của những người đồng hương với Chúa Giêsu. Họ chính là những người “đồng hương khác” của Chúa Giêsu hôm nay!
Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm Đức tin cho chúng con,
để chúng con nhận ra Chúa trong Hội Thánh
và trong những Người Chúa sai đến
để phục vụ, giảng dạy, dẫn dắt và thánh hóa chúng con.
Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét