Có tin mới thấy
(Mác-cô 6:1-6)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mác-cô1Khi ấy, Đức Giêsu trở về quê quán của Người, có
các môn đệ đi theo. 2Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường.
Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông
ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như
thế, nghĩa là gì? 3Ông ta không phải là con bác thợ mộc, con bà Maria và là anh
em với các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Giu-đa và Si-môn sao? Và họ vấp ngã vì
Người. 4Đức Giêsu bảo họ: “Tiên tri có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê
hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.”
5Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên vài bệnh nhân và chữa lành họ. 6Người lấy làm lạ vì họ
không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy.Đó là Lời Chúa.
Tại một vùng của nước Pháp, dân chúng có tập tục rất lạ. Đó
là vào sáng sớm Chúa Nhật Phục sinh khi hồi chuông đầu tiên của nhà thờ vang
lên, tất cả mọi người đều trổi dậy chạy ra giếng làng để rửa mắt với giòng nước
mát lạnh.
Nhiều bạn trẻ không hiểu vì sao lại chạy ra giếng rửa mắt,
trong khi ngày nay gia đình nào cũng có các vòi nước trong nhà.
Lúc ấy các vị bô lão mới giải thích : Đó là hình thức
cầu nguyện bằng hành động, qua đó dân làng cầu xin Thiên Chúa ban cho họ đôi
mắt đức tin mới, để họ thấy Đức Giêsu Phục sinh đang hiện diện sống động giữa
họ.
*
Với con mắt định kiến, thiển cận và hẹp hòi, những người
đồng hương với Đức Giêsu đã không nhận ra khuôn mặt thật của Người. Họ không
tin Người là một tiên tri, lại càng không thể tin Người là Đấng Cứu Thế, và
chắc chắn họ chẳng ngờ mình là người đồng hương với Con Thiên Chúa.
Chính lòng ghen tỵ là một trong những nguyên nhân khiến
"các tiên tri không được kính trọng ở quê hương mình" (Lc.4,24). Mc.
Kenzie nói : "Người có tình yêu nhìn bằng viễn vọng kính, còn người
ghen tỵ nhìn bằng kính hiển vi".
Họ không tin vì họ chỉ nhìn thấy quá khứ rất đỗi bình
thường của Người.
Họ không tin vì họ chỉ nhìn thấy hiện tại của Người không
một chút hào quang.
Họ không tin vì họ chỉ nhìn thấy nơi Người một bác thợ mộc
rất mực âm thầm, khiêm tốn.
Chính vì không tin nên họ đã không thấy. Thấy đây là thấy
toàn vẹn khuôn mặt của Thiên Chúa. Thấy đây là thấy Người bằng cái nhìn luôn
đổi mới. Thấy đây là thấy với con mắt đức tin. Tác giả thư Do thái
viết : "Đức tin là bảo đảm cho những gì ta hy vọng, là bằng
chứng cho những gì ta không thấy" (Dt.11,1). James Woodbridge
viết : "Đức tin là con mắt để nhìn thấy Chúa, là bàn tay để nắm
lấy Người, là sức mạnh giúp ta tự hiến cho Người".
Cho dù Thiên Chúa là Đấng toàn năng, Người có thể làm được
mọi sự. Nhưng Người phải bó tay trước sự cứng lòng của con người. Người đã trở
nên bất lực trước những kẻ thiếu niềm tin. Và quả thật, "Người đã
không thể làm được phép lạ nào" tại quê hương mình. Thế mới biết con
người có khả năng cản trở Thiên Chúa, con người có toàn quyền từ chối quà tặng
của Người.
Nếu Phép lạ là quà tặng của Thiên Chúa, cần được đón nhận
với Niềm tin ; thì chính Niềm tin là ân huệ của Thiên Chúa chỉ có thể nhận
được với lời cầu nguyện. Cần phải cầu nguyện để có Niềm tin. Nhà bác học kiêm
triết gia Pascal đã nói : "Để có niềm tin con người phải quì gối
cầu xin".
*
Lạy Chúa, còn bao nhiêu việc lạ lùng Chúa muốn làm cho đời
chúng con, xin Chúa ban thêm Niềm tin cho chúng con, để nhờ đó Chúa được tự do
thực hiện những kỳ công của Người. Xin giúp chúng con cũng biết gieo rắc Niềm
tin Chúa trong lòng mọi người. Amen. (Thiên Phúc, "Như Thầy đã
yêu")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét