14/11. Thứ Bảy. Kn 18,14-16;19,6-9; Lc 18, 1-8
Bài Ðọc I - Kn 18,14-16;19,6-9
Ðang lúc yên tĩnh bao trùm vạn vật, và đêm đã tới nửa vòng xoay: từ vương toà trên trời cao, lời toàn năng của Chúa tựa như một dũng sĩ rắn rỏi xông tới giữa miền đất bị tiêu diệt, tựa như gươm bén mang mệnh lệnh cố định của Chúa, đứng sừng sững, đầu chạm trời, chân đạp đất, gieo chết chóc khắp muôn loài.
Và muôn loài được tác tạo như thuở ban đầu, phụng lệnh Chúa để gìn giữ thần dân Chúa được an toàn, vì Chúa đã khiến mây bao phủ trại binh họ, và từ nơi trước kia đầy nước, đã xuất hiện vùng đất ráo khô. Và giữa Biển Ðỏ đã xuất hiện một lối đi không có chướng ngại, và từ vực sâu xuất hiện một cánh đồng xanh tươi. Toàn dân được tay Chúa che chở, đi qua nơi ấy và chiêm ngưỡng những diệu kỳ phi thường của Chúa. Lạy Chúa, họ như đàn ngựa giữa bãi cỏ, như đoàn chiên nhảy mừng, họ tán dương Chúa, là Ðấng đã giải thoát họ.
Tin Mừng - Lc 18, 1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng:
"Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: "Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù". Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: "Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc".
Rồi Chúa phán: "Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?"
Suy niệm
Những lời cầu nguyện của con người dâng lên Thiên Chúa đôi khi như trôi vào im lặng, chẳng có gì có thể cho thấy con người được Thiên Chúa nhậm lời. Tuy nhiên, qua bài Tin mừng ngày hôm nay, Chúa Giêsu muốn nói với các môn đệ rằng, những lời cầu nguyện ấy Thiên Chúa Cha nhân từ đã nhậm lời rồi, nhưng cách đáp lại và ban ơn thì con người chưa thể nhận biết được.
Điều này càng rõ hơn khi chúng ta suy gẫm ở bài đọc I. Giữa không gian tĩnh lặng của canh tàn, lúc con người và vạn vật đều chìm sâu trong giấc ngủ thì Thiên Chúa đã ban lời của Người, lời đem lại sự giải thoát cách diệu kỳ. Lời đó làm bừng lên sức sống mãnh liệt, như ngựa chăn ngoài đồng, như chiên nhảy tung tăng. Và lúc đó dân của Nguời mới thấy được tình thương và uy quyền của Thiên Chúa mà họ tôn thờ, và toàn dân đã vang lời tán tụng.
Lạy Chúa, nhiều lúc chúng con nản chí khi những lời nguyện xin của mình trôi vào thinh lặng, nhiều lúc chúng con than phiền trách móc Chúa sao nỡ làm ngơ. Nhưng Lời Chúa ngày hôm nay đã củng cố đức tin cho chúng con rất nhiều. Chúa là người Cha nhân từ chẳng lẽ không yêu thương con cái của mình sao? Chính Chúa Giêsu đã bảo đảm điều đó cho chúng con: “Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Lạy Chúa, xin củng cố niềm tin cho chúng con . Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét