Một bà có tính hay hóng hớt đi
đâu cũng buông chuyện ngồi lê đôi mách về người hàng xóm của mình. Chỉ vài ngày
sau, cư dân quanh vùng ai cũng biết. Nạn nhân của câu chuyện ngồi lê đôi mách
kia bị tổn thương nặng nề. Mãi sau, bà
có tính hóng hớt mới biết câu chuyện ngồi lê đôi mách mà mình rêu rao không hề
đúng sự thật. Bà thấy hối hận, bèn tìm tới ông lão thông thái nhất làng xin ông
lời khuyên làm sao để sửa chữa sai lầm của mình.
Ông lão thông thái bảo bà:
- Con hãy ra chợ mua một con gà,
giết thịt mang về đây. Khi về hãy nhổ sạch lông gà và thả dọc đường.
Bà thấy ngạc nhiên với lời khuyên
kỳ lạ này, nhưng cũng làm theo.
Ngày kế tiếp, ông lão thông thái
lại bảo bà:
- Bây giờ con đi nhặt hết mớ lông
gà mà hôm qua con đã thả dọc đường mang về đây cho ta.
Bà đi lại trên con đường cũ,
hoảng hốt khi thấy gió đã thổi tung lông gà đi đâu hết cả. Bà lang thang tìm
kiếm hàng giờ liền, nhưng cũng chỉ tìm được một ít lông gà mà thôi.
- Con thấy chưa – lúc này ông lão
thông thái mới nghiêm nghị nói. Thả lông gà đi thì dễ, nhặt lại mới khó. Chuyện
ngồi lê đôi mách cũng vậy: buông một tin đồn bậy bạ dễ như trở bàn tay, nhưng
một khi lỡ phao tin đồn nhảm, con sẽ không bao giờ sửa chữa được sai lầm của
mình.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét