Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

THỨ NĂM 01.10

THÁNH TÊ-RÊ-XA HÀI ĐỒNG GIÊ-SU, TRINH NỮ, TIẾN SĨ HỘI THÁNH. Lễ kính
Is 66:10-14c; Mt 18:1-5
Mt 18, 1-5
Khi ấy, các môn đệ lại gần hỏi Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Ðức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời. Còn ai tiếp đón một em nhỏ như thế này vì danh Thầy, là đón tiếp chính Thầy.”

ĐƯỜNG THƠ ẤU THIÊNG LIÊNG
“Với lòng kính mến Chúa thì dù cúi xuống đất nhặt một cây kim nhỏ, tôi cũng cứu được một linh hồn.” Đó là con đường nên thánh của thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Con đường đơn sơ nhưng đầy tín thác, khiêm nhu hèn mọn nhưng cao cả vô song.
Nước Trời là ân ban của Thiên Chúa chứ không do công trạng con người. Nước Trời không là thành quả của những suy tư khôn ngoan nhưng là quà tặng cho những ai biết đơn sơ đón nhận. Thực vậy, Đức Giêsu đã từng ngợi khen Chúa Cha vì Người ưu ái mạc khải Nước Trời cho những kẻ bé mọn chứ không cho những bậc thông thái, hiền triết. (Mt 11,25)
Đức Giêsu đề cao những ai tự hạ. Họ sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời. Tự hạ không phải là một thái độ gượng ép, cũng không là sự khiêm nhường giả tạo, nhưng là một hành động xuất phát từ tâm tình yêu mến, phó thác. Thánh Têrêsa đã chọn con đường này, con đường của trẻ thơ, hoàn toàn tin tưởng và phó thác vào Thiên Chúa, như bé thơ nép bên lòng mẹ.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết làm mọi việc tầm thường với một tình yêu phi thường.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét