Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

NGÀY 12-8-2015, THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN


Mt 18,15-20
15 "Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.16 Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân.17 Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.

18 "Thầy bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy. Hiệp lời cầu nguyện19 "Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho.20 Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ".

SUY NIỆM

Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy thánh Phê-rô đặt giới hạn của lòng tha thứ: “Thưa Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có phải bảy lần không?” Có lẽ thánh Phê-rô nghĩ rằng, mình chỉ cần tha cho anh em bảy lần dã là nhiều lắm, đã là quảng đại lắm, đã là to tác lắm. Biết đâu Chúa sẽ khen mình. Nhưng thánh Phê-rô lầm to. Bởi đối với Chúa, lòng yêu thương, sự tha thứ không bao giờ có giới hạn. Đúng hơn, giới hạn của sự tha thứ là tha thứ không giới hạn.

Trước giới hạn của lòng tha thứ mà thánh Phê-rô tự đặt ra, Chúa dạy ta hãy tha thứ đến cùng: “Thầy không bảo anh phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy”. “Bảy mươi lần bảy” chỉ là con số tượng trưng để nói đến sự tha thứ liên tục, tha mãi, tha hoài, tha không bao giờ ngưng.

Chúng ta cần khắc ghi Lời Chúa hôm nay để luôn sẵn sàng tha thứ cho anh chị em của mình. Học lấy bài học của lòng tha thứ mà chính Chúa đã nêu gương, ngay giờ phút này, chúng ta hãy thực tâm bỏ qua hết những gì mà anh em gây ra cho ta. Có một câu chuyện về lòng tha thứ thật cảm động, giúp chúng ta học đòi bắt chước. Câu chuyện như sau:

Đêm 22 rạng ngày 23 tháng 12 năm 1998, những kẻ bất lương đã gài một trái lựu đạn rồi nổi lửa đốt một cửa tiệm bán điện thoại di động tại Udine, Italia. Trong khi mọi người tìm cách dập tắt lửa, thì trái lựu đạn nổ tung, khiến hai cảnh sát chết liền tại chỗ, một người khác chết trên xe cứu thương trên đường về khu cấp cứu. Nhân viên cảnh sát thứ Tư cùng với một trong những người chủ tiệm có mặt lúc đó bị thương nặng.

Đúng một tháng sau vụ khủng bố đớn hèn nói trên, hơn 500 người dự thánh lễ cầu nguyện cho ba nhân viên cảnh sát đã bỏ mình vì công vụ nói trên. Cùng ngày hôm ấy, ông bà Ermes, cha mẹ của một cảnh sát viên tên là Paolo đã tử nạn trong vụ nổ, đã viết thơ gửi đăng trên một nhật báo, trong thơ, ông bà xác tín rằng: “Chúng tôi không đòi hỏi trả thù, vì oán thù không làm cho con chúng tôi sống lại và trở về với chúng tôi được. Chúng tôi chỉ muốn kêu gọi những người đã gài trái lựu đạn giết chết con chúng tôi hãy hồi tâm hối hận về lỗi phạm của họ và cầu xin ơn tha thứ của Thiên Chúa. Còn về phần chúng tôi, chúng tôi đã thực tâm tha thứ cho họ rồi”.

Tha thứ là một nghĩa đẹp của đời sống con người. Viên cảnh sát Paolo chết trong khi thi hành nhiệm vụ đã đẹp, tấm lòng tha thứ của cha mẹ anh ta dành cho người sát hại anh ta lại càng đẹp. Mỗi người trong chúng ta đều rất cần sự tha thứ của nhau để được sống bình yên, sống hạnh phúc.

Lạy Chúa, mỗi khi chúng con không thể tha thứ cho anh chị em chúng con, xin cho chúng con nhớ lại bài Tin Mừng này, nhớ lại lòng thương xót tha thứ mà chính chúng con đã được Chúa thương ban, để biết tha thứ tất cả, quên đi tất cả lỗi lầm của anh chị em chúng con. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét