Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần XIV Thường Niên


07/7. Thứ Ba. St 32,22-32; Mt 9,32-38
Bài Ðọc I - St 32,22-32
Trong những ngày ấy, Giacóp chỗi dậy sớm, đem hai vợ, hai người đầy tớ gái, và mười một người con đi sang qua khe suối Giabốc. Sau khi dẫn họ và đem tất cả của cải qua bên kia suối, ông ở lại một mình, và đây, có một người vật lộn với ông cho đến sáng. Người ấy thấy mình không thể vật ngã Giacóp được, nên đá vào gân đùi ông, và lập tức gân ấy khô bại. Người ấy nói với ông rằng: "Hãy buông ta ra, vì đã hừng đông rồi". Ông trả lời: "Tôi chỉ buông ông ra khi nào ông chúc lành cho tôi". Vậy người ấy hỏi: "Ông tên gì?" Ông trả lời: "Tôi tên là Giacóp". Người ấy lại nói: "Tên ông sẽ không còn gọi là Giacóp nữa, nhưng sẽ gọi là Israel, vì nếu ông có sức mạnh chống lại Thiên Chúa, ắt ông sẽ còn mạnh sức thắng được loài người". Giacóp hỏi người ấy: "Xin ông cho tôi biết ông tên gì?" Người ấy đáp: "Tại sao ông lại hỏi tên ta?" Bấy giờ người ấy chúc lành cho Giacóp chính nơi ấy. Giacóp đặt tên cho nơi ấy là Phanuel, và bảo rằng: "Tôi đã thấy Chúa nhãn tiền mà mạng sống tôi vẫn an toàn".
Khi ông đã ra khỏi Phanuel, thì mặt trời liền mọc lên, nhưng ông đi khập khễnh một chân. Vì lẽ đó, con cái Israel không ăn gân đùi cho đến ngày nay, vì gân đùi Giacóp bị khô bại: bởi thiên thần đã đá vào gân đùi ông, nên ông bị bại.
Tin Mừng - Mt 9,32-38
Khi ấy, người ta đem đến Chúa Giêsu một người câm bị quỷ ám. Khi đã trừ quỷ, thì người câm nói được, đám đông dân chúng kinh ngạc và nói rằng: "Chưa bao giờ thấy xảy ra như vậy trong dân Israel". Nhưng các người biệt phái nói rằng: "Ông ta đã nhờ tướng quỷ mà trừ quỷ".
Và Chúa Giêsu đi rảo khắp các thành phố làng mạc, dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền. Thấy đoàn lũ dân chúng, Người động lòng xót thương họ, vì họ tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn. Người liền bảo môn đệ rằng: "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt thì ít. Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa".
Suy niệm:
Bài đọc 1 cho tôi nhận thấy những hành trang của ông Giacóp mang theo trong chuyến đi này gồm có vợ con của ông, những đầy tớ trong gia đình, của cải vật chất và nhiều thứ khác mà ông đã chuẩn bị rất chu đáo và kỹ lưỡng. Tuy nhiên, trong những hành trang ấy, có một hành trang linh thiêng mà ông Giacóp luôn ấp ủ và mong muốn có nhiều, có mãi trong cuộc hành trình.. đó là ơn Chúa. Điều này được thể hiện qua việc ông xin được chúc lành, cũng có nghĩa là ông muốn có được ơn Chúa trong chuyến đi của ông, trong cuộc sống của ông. Thật vậy, trong mọi sự và vượt trên tất cả, chỉ có phúc lành của Chúa và chỉ nhờ ơn Chúa mới có thể che chở, giữ gìn ông và gia đình của ông trong suốt cuộc hành trình.
Cuộc sống của tôi cũng giống như cuộc hành trình của ông Giacóp trong bài trích sách Sáng thế hôm nay. Tôi cũng có những hành trang cho cuộc sống của mình. Lời Chúa hôm nay giúp cho tôi luôn ý thức rằng ơn Chúa là một điều quan trọng và cần thiết nhất trong cuộc sống của tôi, chỉ có ơn Chúa và nhờ ơn Chúa mà tôi mới có thể vững tâm vượt qua những khó khăn thử thách.
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết khiêm tốn bám víu vào ơn Chúa trong mọi nơi mọi lúc, và xin ban cho con ơn Chúa để con sống xứng đáng là người con của Chúa, là môn đệ của Chúa trong cuộc sống mỗi ngày. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét