Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Thứ Tư Tuần XXXII thường niên năm B

Lc 17,11-19
Có một gia đình kia, đến ngày sinh nhật của vợ của chồng hay của những đứa con trong gia đình, họ đều chuẩn bị sửa soạn để cho ngày sinh nhật diễn ra tốt đẹp và họ thuộc lòng ngày sinh nhật của nhau. Duy chỉ một người đang sống trong gia đình họ mà không ai nghĩ đến, không ai nhớ đến, đó là ông nội già yếu đang phải chống trả với những cơn đau nhói. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất.
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào?
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông?
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào hả ba mẹ?
Vậy là tất cả mọi người phải tất bật đi tìm ngày sinh cho ông trong chứng minh nhân dân để làm bia mộ cho ông.
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông mà mọi người nhớ đến.
Kính thưa…Sống trong cuộc đời, cám ơn người đã làm ơn cho mình là chuyện hết sức bình thường. Nhưng quên ơn người khác, đáng ra phải là chuyện bất thường, lại cũng trở nên hết sức bình thường. Con quên ơn cha mẹ. Trò quên ơn thầy cô. Bạn bè phụ bạc lẫn nhau. . . Có khi làm ơn mắc oán khiến chúng ta cũng ngại khi phải giúp đỡ ai!
Người Việt nam từ xưa đến nay vẫn quan niệm: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. “Uống nước nhớ nguồn”. Đó là tấm lòng biết ơn của người thụ ơn dành cho người làm ơn. Lời “cám ơn” rất đơn sơ bé nhỏ, nhưng đem lại cho người làm ơn một sự vui thỏa, ấm áp. Đó là phép lịch sự, tế nhị tối thiểu, và là phép xã giao hết sức bình thường của một con người. Sống trong cuộc sống hôm nay cần phải cư xử như vậy mới gọi là người biết điều. 
Đối lập với sự biết ơn, dân Việt chúng ta cũng có những câu nói diễn tả kẻ vô ơn: “Ăn cháo đá bát”. “Vắt chanh bỏ vỏ”. “Có trăng phụ đèn”. “Ăn mật trả gừng, ăn sung trả ngải”. 
Chúa Giêsu đã làm bao điều tốt đẹp cho người thời của Ngài. Nhưng ít khi Tân Ước nói đến chuyện họ cám ơn, mà Chúa Giêsu cũng chẳng bao giờ đòi ai cám ơn mình sau phép lạ. Bởi đó trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe hôm nay thật độc đáo. Mười người phong ở với nhau trong một ngôi làng. Họ biết tiếng của Chúa Giêsu và biết cả tên của Ngài.Họ vui mừng thấy Ngài vào làng, nhưng họ chỉ được phép đứng xa xa.Tiếng kêu của họ vừa bi ai, vừa đầy hy vọng được chữa lành:“Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi!”. Họ đã tin tưởng, vâng phục, ra đi theo như lời dặn dò của Chúa, và được khỏi bệnh. Chỉ có một người, khi thấy mình được khỏi, liền quay lại. Anh ấy lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa, và sấp mình tạ ơn Chúa Giêsu.Đó không phải là người có đạo mà là một người Samaria, người ngoại giáo.
Chúa Giêsu đã nuối tiếc cách cư xử vô ơn của 9 người kia khi Ngài thốt lên:“Không phải cả mười người được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này”.
Kính thưa…Lời tiếc xót này dường như cũng đang dành cho mỗi người chúng ta hôm nay. Có quá nhiều lần chúng ta nhận ơn nhưng lại thiếu lời cám ơn. Chúng ta còn thiếu quan tâm đến những người đã giúp đỡ chúng ta, đôi khi còn làm cho họ phiền lòng. Con cái làm phiền lòng cha mẹ mặc dù cha mẹ đã cả đời lam lũ vì con. Vợ chồng gây đau khổ cho nhau mặc dù họ đã dâng hiến cuộc đời cho ta. Bạn bè phụ ơn nhau mặc dầu những gì chúng ta có đều do bạn bè nâng đỡ, sẻ chia. Nhất là, chúng ta cũng từng quên ơn Chúa. Chúng ta đến xin ơn Chúa thì nhiều mà lại quên cám ơn Chúa. Đôi khi chúng ta còn tự cao tự đại nghĩ rằng những gì mình có là do tài năng của mình, thế nên, ta không cảm thấy hối hận vì quên cám ơn.
Lòng biết ơn chính là bông hoa rực rỡ, điểm tô cho cuộc sống con người. Đối với anh chị em, một tiếng nói “cám ơn” với tất cả chân thành, một cử chỉ biết ơn sâu xa sẽ làm cho cuộc sống chung thêm đẹp, thêm ý nghĩa. Còn đối với Thiên Chúa, Thánh Lễ chính là lời cám ơn tuyệt vời nhất mà chúng ta có thể dâng lên Chúa vì thế chúng ta hãy siêng năng tham dự Thánh Lễ một cách sốt sắng.
Ước gì noi gương người Samaria, chúng ta biết nhìn ra ân huệ và tình thương của Thiên Chúa dành cho mình, để chúng ta cảm tạ tri ân Thiên Chúa, và tôn vinh tình thương Chúa. Xin cho chúng ta cũng biết nhận ra tình thương của tha nhân dành cho chúng ta, để chúng ta luôn sống tâm tình tri ân và đền đáp tình yêu. 
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến thế gian để cứu thoát chúng con phần xác phần hồn, chúng con không thể cám ơn Chúa cho xứng đáng. Xin Chúa cho chúng con sốt sắng thực hiện các việc đạo đức với tâm tình tạ ơn, vì mọi sự chúng con có là do Chúa ban cho, biết vượt qua mọi ràng buộc để chúng con được thờ phượng Chúa cách tự do cho phải đạo làm con, và tỏ lòng cám ơn Chúa, tôn vinh Chúa cho xứng đáng. Amen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét