1 V 17,10-16; Dt 9,24-28; Mc 12,38-44
Anh chị em thân mến,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay tôn vinh/ ca ngợi bà góa thành Xarepta và bà góa người Do Thái tại đền thờ Giêrusalem. Bà góa thành Xarepta là một người ngoại đã đem nước và bánh cho tiên tri Elia dùng trước khi làm bánh cho bà và con trai bà ăn rồi chết vì hạn hán đói kém. Bà góa tại đền thờ Giêsusalem đã dâng cho đền thờ hai đồng tiền kẽm trị giá bằng một phần tư đồng xu Roma, nhưng lại là tất cả những gì bà có để nuôi thân. Các bà được ca ngợi/ tôn vinh vì nhiều lý do, song chúng ta có thể cùng nhau suy nghĩ ba lý do chính yếu sau đây.
Trước hết, các bà được ca ngợi vì các bà có tấm lòng rộng rãi đối với tha nhân. Bà góa thành Xarepta rất nghèo, nghèo đến nỗi không đủ bột làm bánh và dầu để nuôi sống bà và con trai. Bà chỉ còn một nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò, đi lượm vài thanh củi, về nấu nướng để hai mẹ con ăn rồi chết. Vậy mà khi được tiên tri Elia yêu cầu đem cho ông một chút nước uống và một miếng bánh để ông ăn uống, bà đã không ngại làm như vậy sau khi đã được ông giải thích “vì Thiên Chúa đã phán hũ bột sẽ không vơi, vò dầu sẽ không cạn cho đến ngày Đức Chúa đổ mưa xuống trên mặt đất.” Tấm lòng của bà thật lớn lao! Bà đã không nghĩ đến mình trước, nhưng nghĩ đến và làm cho người khác trước, cụ thể là bà đã đem nước và làm bánh đem đến cho Elia, người của Thiên Chúa. Bà góa người Do Thái tại đền thờ Giêrusalem cũng vậy, nghèo thật nghèo, nghèo đến nỗi chỉ còn vẻn vẹn hai đồng kẽm, là tất cả những gì bà có để nuôi thân, nhưng bà sẵn sàng bỏ vào đền thờ vì biết rằng các tư tế cũng được chia sẻ những gì người ta đóng góp cho đền thờ, nhất là những lễ vật vì “người làm việc cho Chúa thì đáng hưởng công”.
Thứ đến, các bà được tôn vinh vì các bà có tấm lòng tin tưởng và tín thác tuyệt vời vào Thiên Chúa. Bà góa thành Xarepta là người ngoại, nhưng đã trả lời tiên tri Elia bằng một câu đầy tin tưởng như một người Do Thái thứ thiệt đã từng tin và sống cho Thiên Chúa “Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ông, tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò.” Niềm tin của bà còn được thể hiện rõ hơn khi bà mau mắn làm theo lời Elia sau khi được nghe lời của Thiên Chúa qua miệng Elia “Chúa của Israel phán thế này: hũ bột sẽ không vơi vò dầu sẽ không cạn cho đến ngày Đức Chúa đổ mưa xuống trên mặt đất.” Niềm tin tưởng và tín thác vào Thiên Chúa của bà góa Do Thái tại đền thờ còn mãnh liệt hơn. Bà đã dâng cho đền thờ tất cả những gì bà có để nuôi thân vì nghĩ rằng đền thờ hay Thiên Chúa thì quan trong hơn cuộc sống của bà. Bà chẳng nghĩ nay ăn gì, ngày mai sẽ sống ra sao, nhưng phó thác trọn vẹn cho Thiên Chúa. Cuộc đời bà thế nào cũng được miễn là đẹp lòng Chúa. Bà khác hẳn với những người Do Thái giàu có. Bà không cho đi tiền dư bạc thừa, nhưng cho đi tất cả, cho đi chính mình. Niềm tin của bà thật lớn lao, thật vĩ đại dường bao!
Sau cùng, các bà được khen ngợi bởi vì tấm lòng rộng rãi của các bà đối với nhà Chúa, đối với công việc của Chúa. Bà góa thành Xarepta nhận ra Elia là người của Chúa đang thực thi công việc của Chúa. Vì thế, khi được người của Chúa yêu cầu hành động, bà đã mau mắn làm theo để kế hoạch của Chúa được thực hiện. Elia bảo bà đem chút nước ông, bà đã đem nước cho ông. Elia bảo bà đem đến cho ông miếng bánh bà đã đi làm bánh và đem đến cho vị tiên tri. Bà góa Do Thái cũng thế, chỉ có chút tiền làm của nuôi sống mình, vậy mà khi nhà Chúa, đền thờ cần, bà đã dâng hết sạch. Chính Đức Giêsu khi quan sát người ta dâng cúng cho đền thờ và thấy bà bỏ tiền vào thùng đã phải khen ngợi bà với các môn đệ “Thầy bảo thật anh em: bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng tiền nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều lấy tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này đã túng thiếu, lại còn bỏ bào đó tất cả những gì bà có, tất cả những gì để nuôi thân.” Như thế, đối với Đức Giêsu, tiêu chuẩn đánh giá không theo số lượng hay giá trị tài sản bỏ vào nhà thờ, nhưng theo tỷ lệ những gì người ta có. Bà góa chỉ bỏ 2 đồng kẽm, nhưng là tất cả tài sản của bà, thậm chí là chính sự sống của bà. Bà đã bỏ nhiều nhất, thật đáng ca ngợi!
Một câu hỏi đặt ra cho chúng ta là người quảng đại với Chúa, với tha nhân và tín thác vào Thiên Chúa, sẽ được gì? Chắc chắn là những phần thưởng vô cùng lớn lao. Bà góa thành Xarepta đã vượt qua thời kỳ hạn hán và đói kém, mạng sống của bà và con trai bà được bảo đảm “Bà ấy đi và làm như ông Elia nói; thế là bà ấy cùng với Elia và con bà có đủ ăn lâu ngày. Hũ hột đã không vơi, và vò dầu đã chẳng cạn, đúng như lời Đức Chúa đã dùng ông Elia và phán.” Phần thưởng bà góa nghèo Do Thái cho dù không được nói rõ trong đoạn Tin Mừng, nhưng chúng ta có thể hiểu được từ phần đầu của đoạn Tin Mừng “Những người ấy (những kinh sư thích được vinh dự nơi đám đông, chiếm ghế dự trong hội đường, đám tiệc, nuốt hết tài sản của các bà góa, thích đọc kinh lâu giờ) sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Thay vì bị kết án nghiêm khắc, những người có tấm lòng rộng rãi với Chúa và công việc của Chúa, biết tín thác trọn vẹn vào Chúa sẽ không bao giờ phải thất vọng, nhưng sẽ được cứu độ vì những gì họ làm là dấu hiệu của những kẻ đợi trông ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô, mà kẻ đợi trông ơn cứu độ với cả niềm tin bao giờ cũng sẽ thỏa lòng ước mong.
Anh chị em thân mến,
Suy nghĩ về mẫu gương hai bà góa được Lời Chúa ca ngợi hôm, tôi tự hỏi: Tôi đã rộng lượng với Chúa, với công việc của Chúa và với người của Chúa chưa? Mỗi khi Chúa mời gọi tôi làm gì, tôi có tính toán thiệt hơn với Chúa không? Tôi dâng cho Chúa điều tôi cần hay cái tôi dư thừa? Tôi cho nhiều hay chỉ cho chút ít những thứ không quan trọng với tôi? Tôi có dám tín thác và để Chúa lo liệu hay cậy dựa vào của cải vật chất, khả năng bản thân, địa vị tôi đang nắm giữ hay vào ai khác như: vị bảo trợ hay một người quyền thế và giàu có? Thật ra, rất nhiều lần chúng ta hẹp hòi và tính toán với Chúa, với công việc của Chúa và với người khác. Chúng ta chẳng dám quảng đại đóng góp cho Giáo Hội, cho công việc của Chúa bao giờ vì sợ thiệt thòi, sợ khó khăn, sợ nghèo đi, sợ không ai bảo đảm cuộc sống cho mình, trong khi Chúa vẫn ở phía trước chờ đợi, yêu thương, và lo liệu mọi thứ cho chúng ta. Ngài không những cho ta đủ thứ ở đời này mà còn muốn trao ban cho ta cả hạnh phúc Nước Trời mai sau. Xin Chúa cho chúng ta luôn quảng đại với Chúa và tha nhân trong niềm tín thác hoàn toàn vào Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét