Ngày xưa, một vị thiền sư có việc phải sang sông.Ngồi trên sông, vị thiền sư để ý đến nhan sắc xinh đẹp của cô lái đò miền quê.Đến khi lên tới bờ, mỗi vị hành khách trả cho cô lái đò một quan tiền. Đến lượt vị thiền sư, ông cũng định trả cho cô lái đò một quan tiền giống như những vị khách kia.Thế nhưng, cô lái đò lại hóm hỉnh nói :
- Xin thầy trả cho tôi hai quan tiền.Một quan tiền cho đi đò và một quan tiền về khoản nhìn người lái.
Vì là một người không thích tranh cãi chỗ đông người,vị thiền sư đưa cho cô lái đó đúng hai quan tiền, nhưng trong lòng vị thiền sư ấm ức không chịu nổi. Ông cắm đầu nhìn xuống đất mà đi.Nhưng vừa đi được một đoạn cô lái đò lại gọi giật lại :
- Xin thầy cho xin năm quan tiền.
Lần này không nhịn được nữa,vị thiền sư quay lại cãi :
- Tôi có nhìn cô nữa đâu mà đòi tiền.
Cô lái đò trả lời :
- Đồng ý là bây giờ thầy không nhìn tôi bằng con mắt,nhưng thầy đã nhìn tôi bằng con tim.Vì vậy tôi mới tăng giá lên gấp đôi.
Sứ điệp cho bạn :
Bạn hãy để tâm mình luôn trong sáng,đừng để cho những tham lam ích kỷ nhỏ nhen xâm chiếm bạn, hãy sống thật với lòng mình và hết mình yêu thương mọi người.
( Theo Internet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét