Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

Thứ 7 tuần 34: Hành trình cuối cùng


Thứ Bảy tuần 34 ( Lc 21, 34 - 36)


Nếu con người có ngày sinh ắt sẽ có ngày tử. Nghe có vẻ rất tiêu cực, nhưng đó lại là một sự thật không ai chối cãi được. Cũng vì nó là một sự thật, một sự thật đau lòng nên người ta tìm cách tránh né nói đến nó, và thay vào đó là tìm cách để cho mình được sống, càng lâu càng tốt. Nhưng khổ nỗi, cái chết lại như hình với bóng đeo đuổi con người suốt hành trình dương thế này. Vì không tìm được lối thoát nên nhiều người đã thất vọng khi phải đối diện với cái chết. Với người Ki-tô hữu, cái chết không phải là kết thúc nhưng là mở ra một viễn tượng mới. Đó là ngày họ được trở về với Đấng mà suốt cả cuộc đời tin tưởng cậy trông và khao khát đạt tới. Phải chăng tất cả mọi Ki-tô hữu đều được hạnh phúc vào ngày Chúa quang lâm hay còn phải chuẩn bị những gì cho ngày đó?

Không phải cứ là Ki-tô hữu là nắm chắc phần phúc đời sau. Đức tin chúng ta lãnh nhận ngày chịu Bí tích Rửa tội mới là khởi đầu, còn phải làm cho đức tin ấy sinh hoa kết quả nữa. Sống đức tin trong cuộc sống dương thế này là một cơ hội tốt để rèn luyện đức tin của chúng ta. Với một cuộc sống bình thường hằng ngày chúng ta đã thấy biết bao nhiêu khó khăn thử thách, đôi lúc còn làm cho chúng ta lo lắng bất an về sự lựa chọn tin theo Chúa của mình. Vậy mà ngày Chúa đến còn khủng khiếp biết là chừng nào? (x. Lc 21, 23-27). Hiểu thấu được sự lo lắng bất an đó, Chúa Giê-su đã căn dặn các môn đệ cũng như chúng ta hôm nay là hãy đề phòng: cách tiêu cực là “chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời” (Lc 21,34); cách tích cực là “phải tỉnh thức và cầu nguyện luôn” (Lc 21.36).

“Tỉnh thức và cầu nguyện” là những việc chúng ta cần chuẩn bị cha ngày mà Chúa đến viếng thăm. Tỉnh thức là gắn bó với Đấng mình trông đợi. Một sự tỉnh thức như vậy không thể tách rời việc cầu nguyện, vì cầu nguyện giúp ta hướng lòng lên Chúa. Chỉ có tỉnh thức và cầu nguyện mới giúp cho người Ki-tô hữu có đủ sức và đứng vững trong cuộc chiến đấu quyết liệt của những ngày cuối cùng. Tỉnh thức cũng có nghĩa là chu toàn nhiệm vụ được giao phó (Lc 12,42-44), là luôn mang một thao thức muốn sống phù hợp với những giá trị Tin mừng. Một cuộc sống biết tỉnh thức và cầu nguyện như thế sẽ giúp cho cuộc sống Ki-tô hữu của chúng ta ở đời này luôn đượm màu sắc của hy vọng, hy vọng về một trời mới đất mới nơi công lý ngự trị. Luôn biết chuẩn bị sẵn sàng như vậy, thì ngày Chúa quang lâm sẽ không còn gì là bất ngờ nữa, nhưng sẽ là ngày mà mọi ước mong của chúng ta được thành toàn.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết sống tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu chuẩn bị những gì tốt nhất cho ngày Chúa đến viếng thăm. Để khi Chúa đến chúng con đã sẵn sàng không còn phải hoang mang lo lắng nữa, vì được ở bên Chúa mãi mãi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét