Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

Suy Niệm Lời Chúa Hàng Ngày Tuần 28 Thường Niên - B

15/10. Thứ Năm. Thánh Têrêsa Giêsu. Rm 3,21-30a; Lc 11,47-54
Bài Ðọc I - Rm 3,21-30a
Anh em thân mến, hiện giờ sự công chính của Thiên Chúa đã tỏ hiện không tuỳ vào lề luật, nhưng có lề luật và các tiên tri làm chứng. Sự công chính của Thiên Chúa nhờ tin vào Ðức Giêsu Kitô sẽ ban cho mọi kẻ tin vào Người, không có gì phân biệt: vì mọi người đều phạm tội và đã thiếu mất vinh quang của Thiên Chúa, họ được công chính hoá cách nhưng không, do ơn nghĩa của Người và nhờ sự cứu chuộc nơi Ðức Giêsu Kitô, Ðấng Thiên Chúa đã đặt làm của lễ đền tội, nhờ tin vào máu của Người, để tỏ cho thấy đức công chính của Người, bởi Người tha thứ những tội đã phạm khi trước, trong thời kỳ nhịn nhục của Thiên Chúa, ngõ hầu tỏ ra đức công chính của Người trong lúc này, để tỏ ra chính Người là Ðấng công chính và công chính hoá người tin vào Ðức Giêsu Kitô.
Vậy đâu là việc tự hào của ngươi? Nó đã bị loại đi rồi. Bởi lề luật nào? Có phải lề luật chỉ việc làm không? Không phải, song là bởi lề luật đức tin. Quả thế, chúng tôi thâm tín rằng: con người nhờ đức tin mà được công chính hoá, chứ không phải bởi việc làm theo lề luật. Hay là Thiên Chúa chỉ là Thiên Chúa của người Do-thái thôi sao? Người không phải là Thiên Chúa các dân ngoại nữa sao? Ắt hẳn Người là Thiên Chúa các dân ngoại nữa: vì chỉ có một Thiên Chúa.
Tin Mừng - Lc 11,47-54
Khi ấy, Chúa phán: "Khốn cho các ngươi! Hỡi những người xây cất mồ mả các tiên tri, mà tổ phụ các ngươi đã giết chết. Thật, các ngươi làm chứng và tán thành những hành động của tổ phụ các ngươi: vì thực ra họ đã giết các vị tiên tri, còn các ngươi thì xây mồ mả cho họ. Bởi đó mà sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã nói: Ta sẽ sai đến với chúng các tiên tri và các tông đồ, trong số các vị đó, người thì chúng giết đi, người thì chúng bách hại, khiến cho dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ lúc tạo thành vũ trụ, kể từ máu của Abel cho đến máu của Giacaria, người đã bị sát hại giữa bàn thờ và thánh điện. Phải, Ta bảo các ngươi, dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu. Khốn cho các ngươi! Hỡi những tiến sĩ luật, vì các ngươi cất giữ chìa khoá sự hiểu biết. Chính các ngươi đã không được vào, mà những người muốn vào, các ngươi đã ngăn cản họ lại".
Khi người phán bảo cùng các biệt phái và tiến sĩ luật những lời đó, thì họ bắt đầu oán ghét Người một cách ghê gớm, và chất vấn Người về nhiều vấn đề, cố gài bẫy Người để may ra bắt bẻ được lời gì do miệng Người thốt ra chăng.
Suy Niệm
"Con người nhờ đức tin mà được công chính hoá, chứ không phải bởi việc làm theo lề luật".
Đây là câu nói dẫn đến sự tranh luận giữa anh em Công Giáo chúng ta và anh em Tin Lành.Ttheo ý anh em Tin Lành là chỉ cần đức tin mà thôi, không cần làm gì khác.
Thánh Phaolô không nói đức tin như là cách đơn phương Thiên Chúa dùng để ban cho chúng ta được nên công chính và chúng ta không cần phải làm gì, nhưng ngài còn nói đức tin cần phải được biểu lộ qua hành động nhờ đức ái (x. Gl 5,6). Đây cũng chính là điểm thánh Giacôbê muốn nói đến trong nội dung bức thư của ngài. Đức tin là một quan hệ sống động, chứ không phải như một gói quà im lìm cất kỹ trong rương. Do đó mới có câu nói: “Đức Tin không có hành động thì quả là đức tin chết” (Gc 2,17).
Do đó, chúng ta cần phải hiểu, khi chủ trương chúng ta được nên công chính chỉ nhờ đức tin mà thôi (Rm 3:28; Gl 2:16), thánh Phaolô muốn chúng ta hiểu rằng sở dĩ chúng ta được ơn công chính hóa để khởi đầu cho việc cứu rỗi của mình là nhờ chúng ta tin vào kế hoạch tình yêu cứu rỗi của Thiên Chúa. Thánh Phaolô cực lực chống lại chủ trương của những người cho rằng người ta được ơn công chính hóa là nhờ người ta giữ trọn những điều Lề Luật Môsê và các ngôn sứ dạy. Chủ trương như vậy, thánh Phaolô chỉ muốn nhấn mạnh rằng chúng ta được nên công chính là hoàn toàn do Chúa thương ban đức tin cho chúng ta, chứ không phải do sức riêng của chúng ta khi chu toàn Lề Luật.
Cũng thật trùng hợp khi bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng than trách những tiến sĩ luật của Do Thái. Họ tự hào là những nhà thông luật, biết luật cặn kẽ, và có thể nói là chu toàn luật từng li từng tí. Thế nhưng, những điều đó chẳng có ý nghĩa gì khi mà đời sống của họ khi họ không đi theo đường lối của Thiên Chúa, đường lối bác ái yêu thương.
Lạy Chúa, “Lời nói lung lay, gương bày lôi kéo”. Những giáo huấn, những lời hay ý đẹp vẫn có rất nhiều trong cuộc sống; đó là những lời nhắc nhớ mà Chúa dành cho chúng con để sống tốt mỗi ngày. Thế nhưng, điều quan trong không hệ tại ở việc nghe biết, mà ở việc thực hành, và đây là điều mà chúng con rất thiếu xót. Xin biến đổi lòng chúng con và cho chúng con tích cực sống chứng nhân giữa đời. Amen!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét