30/6. Thứ Ba. Các Thánh tử đạo tiên
khởi của giáo đoàn Rôma. St 19,15-29; Mt 8,23-27
Bài đọc I - St 19,15-29
Trong những ngày ấy, các thiên thần hối
thúc ông Lót rằng: "Hãy chỗi dậy đem vợ và hai con gái của ngươi đi, kẻo
chính ngươi cũng phải chết lây vì tội của thành Sôđôma!" Khi ông Lót còn
đang do dự, các thiên thần nắm tay ông cùng vợ ông và hai con gái ông, vì Chúa
muốn cứu thoát ông. Các thiên thần kéo ông ra ngoài thành và nói: "Ngươi
muốn sống thì hãy chạy đi, đừng nhìn lại phía sau; cũng đừng dừng lại nơi nào
cả trong miền quanh đây, nhưng hãy trốn lên núi, để khỏi chết lây!" Ông
Lót thưa: "Lạy Chúa tôi, tôi van xin Ngài: Tôi tớ Chúa đã được Chúa thương
yêu, và Chúa đã tỏ lòng khoan dung đại độ gìn giữ mạng sống tôi. Tôi không thể
trốn lên núi kẻo gặp sự dữ mà chết mất. Gần đây có một thành phố nhỏ, tôi có
thể chạy tới đó và thoát nạn. Thành đó chẳng nhỏ bé sao, xin cho tôi ẩn tránh
tại đó để được sống". Thiên thần nói: "Thôi được, ta cũng chiều ý
ngươi xin mà không tàn phá thành ngươi đã nói tới. Ngươi hãy mau mau trốn thoát
tới đó, vì ta chẳng làm được gì trước khi ngươi đi tới đó". Bởi đó đã gọi
tên thành ấy là Sêgor.
Mặt trời vừa mọc lên thì ông Lót vào đến
thành Sêgor. Vậy Thiên Chúa cho mưa sinh diêm và lửa từ trời xuống trên thành
Sôđôma và
Sáng sớm (hôm sau) ông Abraham thức dậy,
đi đến nơi ông đã đứng hầu Chúa trước đây, ông nhìn về phía thành Sôđôma, và
Gômôra và cả miền ấy, ông thấy khói từ đất bốc lên cao như khói một lò lửa hồng.
Khi Chúa phá huỷ các thành trong miền ấy,
Người đã nhớ đến Abraham mà cứu ông Lót thoát cảnh tàn phá tại các thành mà ông
đã cư ngụ.
Tin mừng - Mt 8,23-27
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các
môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà
Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: "Lạy Thầy,
xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!" Chúa phán: "Hỡi những kẻ yếu
lòng tin! Sao các con nhát sợ?" Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho
gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng:
"Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?"
Suy niệm
Với bài đọc I hôm nay, chúng ta nhận ra
quyền năng của Đức Chúa đã cứu gia đình ông Lót khỏi chết trước tai họa mưa
diêm sinh và lửa, khi Người giáng phạt thành Xơđôm và Gômôra. Và trong bài Tin
mừng, ta lại tiếp tục ngỡ ngàng trước lời quyền năng của Đức Giêsu, khi Ngài
khiến cơn biển động trở nên lặng như tờ.
Đức Giêsu vẫn hiện diện trong “thuyền”
cuộc đời tôi. Và quyền năng của Ngài có thể dẹp tan những sóng gió trong đời
tôi, khi tôi kêu cầu Ngài, khi tôi ý thức có Ngài bên cạnh. Vậy mà nhiều khi,
trong những cảnh ngộ đời mình, tôi chỉ đi tìm tựa nương nơi những sức mạnh
khác, không phải là Chúa.
Mong sao, tôi luôn ý thức sự hiện diện của
Chúa trong đời mình. Ngài ở ngay trong con thuyền cuộc đời tôi, để tình bạn
giữa Ngài và tôi luôn là một tương quan thân thiện, tin tưởng.
Mong sao, tôi luôn
tin vào sức mạnh của quyền năng Chúa, để tôi kiên nhẫn hơn trước những nhu cầu
của đời mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét