LỜI CHÚA: Mt 6, 1 -6.16-18
1 "Khi làm việc lành phúc đức, anh em
phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ
chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng.2 Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh
trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá,
cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.3 Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái
biết việc tay phải làm,4 để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha
của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.5 "Và khi cầu nguyện, anh em đừng làm
như bọn đạo đức giả: chúng thích đứng cầu nguyện trong các hội đường, hoặc
ngoài các ngã ba ngã tư, cho người ta thấy. Thầy bảo thật anh em: chúng đã được
phần thưởng rồi.6 Còn anh, khi cầu nguyện, hãy vào phòng,
đóng cửa lại, và cầu nguyện cùng Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và
Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.
16 "Còn khi ăn chay, anh em chớ làm bộ
rầu rĩ như bọn đạo đức giả: chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là
chúng ăn chay. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.17 Còn anh, khi ăn chay, nên rửa mặt cho
sạch, chải đầu cho thơm,18 để không ai thấy là anh ăn chay ngoại trừ
Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những
gì kín đáo, sẽ trả lại cho
SUY NIỆM
“Khi làm việc lành phúc đức anh em phải coi chừng, chớ có
phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không anh em sẽ chẳng được Cha của anh em,
Đấng ngự trên trời ban thưởng.” (Mt 6,1)
Ăn chay, cầu nguyện và làm việc lành phúc đức đó chính là ba hành
động tích cực thể hiện tâm đức của con người và là công cụ của việc thực hành
sám hối. Ăn chay thì có thể làm kín đáo, cầu nguyện thì có thể “vào phòng đóng cửa lại”, còn
làm phúc bố thí thì làm sao có thể “không
cho tay trái biết việc tay phải làm”được? Thật ra, Chúa dạy chúng ta phải
làm những việc tốt đẹp để, giống như“ánh sáng chiếu giãi trước mặt thiên
hạ,” người ta “xem thấy mà ngợi khen Cha anh em
ở trên trời” (Mt 5,16). Vì
thế điểm phân biệt giữa việc làm phúc thật với việc “làm phúc giả” chính là ở ý
hướng và thái độ của người làm: làm việc lành phúc đức không phải để “phô trương cho thiên hạ thấy” mà chỉ vì vinh danh Chúa.
Quả thực Chúa không chỉ nhắm đến việc dạy bố thí, cầu
nguyện, và ăn chay. Vì các môn đệ dường như vẫn thường làm các việc ấy. Điều
Chúa muốn nhấn mạnh là cách làm: chớ có phô trương! Tin Mừng hôm
nay xoáy duy nhất vào điểm này. Phô trương là cám dỗ muôn thuở của con người;
nó chọc thẳng vào yếu điểm thứ nhất của con người là lòng kiêu ngạo. Nó tinh vi
vì nó không cố kéo người ta ra khỏi “việc lành phúc đức;” nó chỉ đánh vào cách họ làm mà thôi. Khi người ta phô
trương, thì những “việc lành phúc đức” của họ trở thành số không, vì “đã được trả công rồi!”
Để tránh bẫy phô trương, ta phải chặn cái ý nghĩ “mình có công
phúc” hay “mình tốt lành” ngay từ trong lòng mình. Chúa đã dạy rằng: chúng ta
nhớ mình là tôi tớ vô dụng, nếu có làm được gì thì đấy chỉ là bổn phận mà thôi
(x. Lc 17,10).
Lạy Chúa, xin giúp chúng con, mỗi khi làm việc lành phúc đức biết
loại bỏ những ý hướng tìm kiếm hư danh, nhưng biết chia sẻ bằng chính tấm lòng
bác ái chân thành, để làm vinh danh Chúa; nhờ đó chúng con mới có thể đổi mới
và hưởng trọn vẹn niềm vui Ơn Cứu Độ mà Chúa dành rêng cho những con người có
tân tình khiêm tốn và âm thầm. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét